“Thú Tận Thế, khả năng của nó chỉ đơn giản là luôn luôn tiến hóa, luôn luôn thích nghi.
Chỉ cần không chết, dù có là đòn tấn công mạnh cở nào cũng không thể làm nó bị thương lần thứ hai!”Lục Dạ nhìn Hắc Long chậm rãi nói, từng câu từng chữ trong lời nói của hắn đều như tảng đá nện mạnh vào tâm cang của từng người.
Loài yêu thú kinh khủng như thế này thật sự có tồn tại sao?
“Không……không thể nào! Nếu có thật thì tại sao chúng ta lại không biết đến nó?!”Long Khiêu không tin nhìn Lục Dạ quát.
“Tin hay không tùy ngươi, nhưng sự thật đã ở trước mắt rồi.
Như mọi người thấy nó hoàn toàn không bị đòn tấn công khi nãy của Xuy Tuyết ảnh hương!”Lục Dạ nhìn cũng không thèm nhìn Long Khiêu khiến đường đường Đế tử như hắn tức giận vô cùng.
Nhưng dù vậy lời nói tiếp theo của Lục Dạ lại khiến Long Khiêu sợ thụt quần.
“Vậy, ngươi muốn thế chỗ ta chặn nó sao?”Lục Dạ đưa ánh mắt nhìn liếc qua tên Long Khiêu nói, Long Khiêu nghe được lời nói của Lục Dạ liền giật mình.
Hắn đưa mắt nhìn hắc long khủng bố kia, toàn sống lưng lạnh sưu sưu.
Nhất thời Long Khiêu liền cảm thấy khuôn mặt đau rát, ngươi ta không ngại nguy hiểm làm mồi dụ kẻ địch hắn lại ngu ngốc muốn thế chỗ.
“Giờ thì còn ai thắc mắc gì nữa sao? Chúng ta không có nhiều thời gian vân vân đâu, các vị Tiên Đế cũng không phải nhất thời có thể phá giải cái kết giới kia!”Lục Dạ nhìn toàn thể đám người nói, những người có quan hệ với hắn tất nhiên là đồng ý.
Các nàng dù rất lo lắng cho Lục Dạ khi làm việc nguy hiểm này, nhưng không còn cách nào khác.
“Được!”Đạo Minh, Kiếm Thiên Hành ngay cả Long Khiêu cũng gật đầu đồng ý.
Bạch Lan Nhược chỉ nhìn Lục Dạ hừ nhẹ không nói gì coi như tán thành, trong lòng nàng lại có chút khâm phục hắn, cầm chân một Tiên Tôn Viên Mãn là điều mà Đại La thậm chí là Tiên Vương nghĩ cũng thấy khó khăn.
Tây Ngôn Xuy Tuyết thì vẫn là ánh mắt lãnh băng băng hơi nhìn Lục Dạ rồi lại chăm chú vào con Hắc Long, chiến ý nàng nồng nặc bùng lên.
“Vậy thì…..”
“Grào!!!!”
Lục Dạ còn chưa kiệp nói hết câu thì Hắc Long đôi mắt đã hoàn toàn hóa đỏ, nó gào thét một tiếng kinh người làm rung chuyển cả trời đất.
“Các ngươi chia ra, ngay khi ta ngăn cản nó thì phát động công kích! Nhớ là phải dùng toàn lực!”Lục Dạ nhìn đám người quát lớn.
Cả đám liền gật đầu, nháy mắt liền xuất hiện ở chỗ khác chờ đợi thời cơ.
Bọn họ cũng biết nếu quần công mà không giết được nó thì chỉ làm nó mạnh hơn mà thôi, đến một lúc khi bọn họ hết chiêu thức để sử dụng cũng chính là end game.
“Phụt!.....Phụt….phụt….phụt!!”
Lục Dạ thấy bọn họ đều đã vào vị trí liền nhặt lên từng hòn đá, ném mạnh về phía Hắc Long kinh khủng.
“Alo, thằng đbrr, địa chỉ bố mày ở đây này.
Giỏi thì tới cắn ta đi!”Lục Dạ nhìn Hắc Long lên tiếng khiêu khích cực độ, lời nói của hắn khiến mấy người Hồ Ngọc Ly đang khuôn mặt lo lắng cũng phải nín cười.
“Gào!!”
Hắc Long không ngoài dự kiến liền chú ý đến Lục Dạ, nói rống lên một cách đầy giận giữ.
Có vẻ dù mất đi ý thức nhưng sự kiêu ngạo của Long Tộc bên trong nó vẫn còn đó, vì vậy ngay khi nghe được lời khiêu khích của Lục Dạ nó liền cảm thấy mình long uy bị nhục nhã.
Hắc Long thân thể uống lượng trong tinh không rồi bước tốc lao về phía Lục Dạ.
Hành tinh nhỏ nhắn Lục Dạ làm điểm tựa để đứng so với hình thể của Hắc Long chỉ to hơn một chút mà thôi.
“Phù…..”Nhìn Hắc Long nhanh chống lao tới, Lục Dạ liền hít sâu một hơi, thân thể vào thế trung bình tấn.
“Chuyến này có vẻ đau đây!”
“Ầm! Ầm!”
Lục Dạ lẩm bẩm, hắn dùng hai cùi chỏ đánh mạnh xuống hai đầu gối khiến hai chân mình ghim vào trong lòng đất.
“Phù……”
“Ngũ Linh Vũ Thần Kỹ-Bắc Chi Huyền Vũ: Bất Động Thiên Sơn!”
Chớp mắt, sau lưng Lục Dạ như hiện ra hư ảnh Huyền Vũ bất động như thiên sơn không thể lây chuyển.
Vì an toàn, Lục Dạ thậm chí còn sử dụng máy gia tốc thể hạt tăng sức mạnh lên gấp 10 lần.
“Rống!!”Hắc Long như không hề hoảng sợ trước Huyền Vũ hư ảnh kia, nó như bị chọc giận hơn nữa.
Tốc độ càng tăng nhanh, nó như một tia sáng màu đen lao về phía Lục Dạ.
Đám Đế tử, Đế nữ đang chờ cơ hội kia liền hơi thở trầm trọng quan sát.
Nhất là Hồ Ngọc Ly, Hoa Vô Tuyết cùng những Đế nữ khác có quan hệ với Lục Dạ đều là ánh mắt tràn đầy lo lắng, bọn họ đều tin tưởng vào thực lực của hắn nhưng đây chính là Tiên Tôn Viên Mãn!
“Haha, con Rồng đbrr kia, có giỏi thì lao vào đây!!”Lục Dạ cười lớn nhìn Hắc Long đang lao tới nói, máu huyết hắn điên cuồng lưu chuyển nóng rực.
“Grào!”Hắc Long gầm thét một tiếng giận giữ, đôi mắt của nó vẫn là một màu đỏ rực.
Ngay lúc này dị biến liền phát sinh, Hắc Long vốn đâm đầu tới.
Nay ngay chỗ đầu hắn liền mọc ra một chiếc gai nhọn.
“Phốc!”Máu tươi vung vẩy, hai mắt Lục Dạ trợn tròn nhìn chiếc gai trắng toát đâm xuyên qua lòng ngực của mình, khóe miệng hắn liên tục tuông ra máu tươi.
“Lục Dạ!”Nhìn thấy cảnh này, chúng nữ hai mắt liền lắp lánh lệ quang đỏ rực.
Tây Ngôn Xuy Tuyết hai mắt bình thãn liền gợn lên từng cơn sóng gợn, Bạch Lan Nhược cũng là lo lắng vô cùng.
“Ầm!!”
“Rầm rầm rầm!!”
Chưa dừng lại, Hắc Long chiếc gai xương xuyên qua lòng ngực Lục Dạ cũng không dừng lại.
Nó tiếp tục lao tới kéo theo thân thể thiếu niên lòng ngực rách nát tràn đầy máu tươi lao về phía trước.
Lục Dạ cũng không ngờ Hắc Long đầu lâu lại mọc ra một chiếc gai xương, Bất Diệt Thiên Sơn tuy chống chịu mạnh nhưng vô lực trước các đòn tấn công dạng đâm chém.
“Agh!!”
Lục Dạ hai mắt đỏ rực, lòng ngực máu tươi phun trào truyền tới đau đớn tột cùng.
Thế nhưng hắn không có thời gian quan tâm cơn đau kia, Lục Dạ đưa hai tay giữ chặt lấy chiếc gai xương trắng toát bị nhiễm đỏ bởi máu của chính mình cố gắng gầm thét kéo nó ra.
“Mau tấn công nó!”Lục Dạ cũng không quên việc chính, hắn nhìn những người khác dùng hết chút không khí còn sót lại hét lớn.
Còn hắn thì vẫn gắng sức kiềm lại chiếc gai xương, không cho nó tiến sau hơn qua cơ thể mình.
Những ngươi khác tuy vô cùng muốn trợ giúp Lục Dạ, nhưng họ biết làm vậy không thể giúp gì được mà còn làm công sức kiềm chân Hắc Long của hắn hoang phí.
“Kiếm Hành Cửu Ca-Đệ Tam Ca: Loạn Hải Trảm!”
“Hàng Ma La Hán Quyền!”
“Phượng Chi Vũ Hỏa-Bán Nguyệt Hỏa Luân!”
“Băng Thiên Tuyệt Mệnh Trảm!”
“Thiên Long Chiến Điển-Long Xuất Cửu Tiêu!”
“Kim Thiên Hóa Thuật!”
“Cửu Vĩ Thiên Hồ Quyết-Thiên Hồ Vĩ!”
Nhất thời vô số công kích liền hoành không phóng xuất, mục tiểu không gì khác ngoài con Hắc Long kia.
Tây Ngôn Xuy Tuyết cùng đệ đệ nàng Kiếm Thiên Hành, từng đường kiếm như loạn xạ nhưng lại uy lực tăng cao.
Đạo Minh hư ảnh la hán kim quang như trấn thiên mà vung quyền.
Phượng Vũ Y hai tay ngưng tụ hỏa luân nóng rực Niết Bàn Chi Viêm, hai mắt tràn đầy tức giận vung về phía Hắc Long.
Hoa Vô Tuyết hai mắt đều là hỏa khí, nàng khuôn mặt lạnh giá vung kiếm như từng đợn hàn băng chết người.
Long Như Nguyệt cùng Long Khiêu đều tung ra quyền pháp giống nhau, nhưng khí thế ai hơn ai thấy rõ.
Dù tu vi cả hai ngang nhau nhưng sự tức giận muốn giết tất cả những kẻ tổn thương Lục Dạ khiến Long Như Nguyệt mặc kệ con Hắc Long kia là đại ca nàng mà tàn bạo tung quyền.
Hồ Ngọc Ly chiến cái đuôi nhìn như mềm mại vô hại nhưng chớp mắt liền long tơ dựng đứng lao vút về phía Hắc Long liên tục đâm xuyên qua da thịt nó.
“Ầm…..ầm….xoẹt…..phộc…..rầm!!”
Từng âm thanh của các đòn tấn công va chạm với lớp vẩy đen tuyền sừng sùi của Hắc Long, dù lớp vẩy có cứng cáp đến cỡ nào nhưng đối mặt với vô số Đế Cấp Vũ Kỹ tung ra cũng phải rách nát dễ dàng.
“Rống!!”Hắc Long đau đớn rên rỉ, thân thể nó liên tục chuyển động bởi tác dụng từ các đòn tất công kia.
“Agh!”
“Cút!”
Lục Dạ nhân cơ