“Là cô cứu ta?”
Lục Dạ thất thần vài giây rồi ngay lập tức trở lại như củ, hắn đưa ánh mắt nhìn thiếu nữ trên xe lăn kia hỏi.
“Nha, đúng thế!”
“Nếu không phải tiểu Hùng tìm thấy ngươi trong khu rừng thì với vết thương cỡ đó chắc ngươi đã xanh mộ từ lâu rồi!”
Thiếu nữ vui vẻ gật gật đầu, nàng di chuyển đến bên cạnh giường nhìn Lục Dạ nói.
Ánh mắt nàng mang theo hiếu kỳ nhìn chằm chằm lấy Lục Dạ.
“Khụ, cảm tạ!”
Lục Dạ bị mỹ thiếu nữ nhìn cũng không ngại nhưng hắn vẫn là ho khan một tiếng nói một câu tạ.
“Không có gì!”Thiếu nữ chợt nhận ra mình nãy giờ nhìn thiếu niên trước mắt này, nàng liền hơi đỏ mặt nói.
Lục Dạ chỉ là toàn thân thương tích, khuôn mặt anh tuấn của hắn vẫn là không bị thương gì nhiều nên việc thiếu nữ chưa trải sự đời tò mò với tất cả mọi thứ là chuyện bình thường.
“Ta tên Tây Hương Thập Lục Dạ, ngươi có thể gọi ta Lục Dạ là được!”“Không có gì!”Thiếu nữ chợt nhận ra mình nãy giờ nhìn thiếu niên trước mắt này, nàng liền hơi đỏ mặt nói.
Lục Dạ chỉ là toàn thân thương tích, khuôn mặt anh tuấn của hắn vẫn là không bị thương gì nhiều nên việc thiếu nữ chưa trải sự đời tò mò với tất cả mọi thứ là chuyện bình thường.
“Ta tên Tây Hương Thập Lục Dạ, ngươi có thể gọi ta Lục Dạ là được!”
Lục Dạ trước tiên mở lời giới thiệu phá tan bầu không khí có phần kỳ hoặc này.
Hắn cũng không biết nếu mình không được nàng cứu thì giờ còn sống nữa không đây.
Lúc đó bị thương quá nặng, Lục Dạ chỉ kiệp ra lệnh cho hệ thống mà không đủ sức tiến vào Dạ Linh Châu nữa.
Hắn không biết rằng lúc đó Dạ Linh Châu đã định tự mình đưa hắn vào nhưng vì gặp được thiếu nữ này nên nó mới không làm vậy…..
“Ưm, tên của ta là Mộc Tiểu Yêu.
Rất vui được làm quen với ngươi tiểu Dạ!”Mộc Tiểu Yêu sức sống tràn đầy nhìn lấy Lục Dạ giới thiệu, hoàn toàn quên đi sự xấu hổ khi nãy.
“Tiểu Dạ?”Lục Dạ khóe miệng co giật, ngoại trừ bà cô kia thì nàng là người đầu tiên gọi hắn tiểu Dạ đấy, nhất thời Lục Dạ lại có một cảm giác khác lạ.
“Không được sao?”
“Tiểu Dạ nghe cũng rất thuận tai mà!”
Mộc Tiểu Yêu nhìn biểu hiện của Lục Dạ liền hơi tội nghiệp nói.
“Cái……thôi được rồi, ngươi muốn gọi sao cũng được!”Lục Dạ đang định nói không thì nhìn thấy đôi mắt long lanh cầu khẩn của nàng, trong lòng liền hơi mềm chỉ đành nhắm mắt nói.
Dù sao nàng cũng cứu hắn một mạng, coi như trả ơn đi, chứ nếu là ngươi khác gọi hắn như vậy thì xác định là vừa.
Mộc Tiểu Yêu nghe được hắn nói liền vui vẻ vô cùng cười tươi rói.
“Meo!”
Đúng lúc này tiểu Bạch nằm trên người Lục Dạ lại như cảm thấy khó chịu ngâm một tiếng mèo kêu rồi nhảy lên ngồi trên đùi Mộc Tiểu Yêu.
Hai người này nãy giờ toàn nhìn nhau không thèm quan tâm đến nó.
“Tiểu Bạch ngươi làm sao a?”Mộc Tiểu Yêu vuốt ve tiểu Bạch bộ lông trắng tuyền êm ái nói.
Tiểu Bạch không đáp lại nàng nó lại nhìn Lục Dạ vung một cái ánh mắt khinh bỉ khiến Lục Dạ mặt trong nháy mắt tràn đầy hắc tuyến.
Bổn đại gia……đây là bị con mèo này khinh bỉ?
Lục Dạ cũng chỉ hơi nhìn con tiểu bạch miêu kia một chút rồi liền không thèm quan tâm nữa, giờ toàn thân hắn đều không thể di chuyển có tức giận cũng không làm gì được.
“Ngươi đừng di chuyển, để ta đem cho ngươi một chút gì đồ ăn!”Mộc Tiểu Yêu nhìn Lục Dạ hơi dặn dò rồi liền tiến ra khỏi ngôi nhà đơn sơ, chắc là nàng định đi kiếm một chút thức ăn cho hắn.
Lục Dạ nhìn theo hình bóng thiếu nữ rời khỏi ngôi nhà rồi mới di dời ánh mắt quan sát xung quanh một lần.
“Đây rốt cuộc là nơi nào đây a?”Lục Dạ trong lòng tự hỏi, theo hắn cảm nhận thì trong không khí có một loại lực lượng thoang thoảng, loại lực lượng kia không phải Tiên Khí nhưng lại không hề thua kém Tiên Khí một chút nào.
Qua đó Lục Dạ có phần suy đoán mình đang ở một thế giới mà hệ thống tu luyện khác với tu tiên giới, điều này cũng không có gì bất ngờ, dù sao trong hàng ngàn thế giới, hàng ngàn vị diên không thể nào chỉ có hệ thống tu tiên được.
Khu Vườn Nhỏ là một ví dụ điển hình.
“Hệ thống, mở bảng trạng thái của ta!”Lục Dạ âm thầm trong lòng ra lệnh cho hệ thống.
Tên: Tây Hương Thập Lục Dạ.
Chủng tộc: Nhân loại [Chung Mạt Luận ‘chưa kích hoạt’].
Thể chất: Thể Hạt Ngôi Sao [Chung Cực Thí Luyện ‘chưa kích hoạt’].
Công pháp: Bất Diệt Tuyên Cổ Quyết, Đoạt Thiên Quyết, Âm Dương Long Phượng Quyết.
Thể tu: Đại La Ngọc Tiên Trung Kỳ(Nhất Luyện Trung Kỳ).
Hồn tu: Thái Ất Kim Tiên Trung Kỳ(Nhất Niệm Sơ Kỳ).
Năng lực: Chòm Bạch Dương, Chòm Kim Ngưu, Chòm Sư Tử, Con Giáp Thìn, Chính Đạo-A Lại Da Thức, Mô Phỏng Sáng Tinh Đồ-Cực Quang Trụ, Cực Tốc Thể Động, Thần Ngã.
Vũ Kỹ: Ngũ Linh Vũ Thần Kỹ, Vô Hạn Chú Thuật, Phá Diệt Tam Thủ, Kiếm Chi Tam Thức.
Thân pháp: Tự Tại Cực Ý Công.
Bí thuật: Tam Đế Thiên Huyền Biến.
Kho đồ: Huyết mạch-Cửu Vĩ Thiên Hồ, Mục Lục Sự Sống, Như Ý Kim Cương Thiết, Không rõ đẳng cấp vũ khí(???).
Vàng: 220 tỷ.
Nhìn vào bảng thông tin của mình khiến Lục Dạ hơi ngẫm nghĩ, theo cảm nhận của hắn thì chắc sau khi cơ thể khôi phục hoàn toàn thì có thể đột phá đến Đại La Hậu Kỳ, có thể nói là trong cái rủi có cái may đi.
Tiếp đó ánh mắt của hắn lại chú ý đến kho đồ của mình, bỏ qua hai thứ đầu tiên hắn đã biết công dụng thì thứ vũ khí không rõ đẳng cấp kia lại khiến Lục