Lục Dạ không chờ Mộc Tiểu Yên có thời gian lên tiếng, hắn ngay lập tức đến bên cạnh nàng đưa chiếc mề đay đeo lên cổ thiếu nữ.
Sự thật là nếu Lục Dạ muốn, hắn có thể dùng năng lượng trong cơ thể mình để chửa trị cho Mộc Tiểu Yên nhưng hắn quyết định không làm vậy.
Thây vào đó đưa cho nàng Mục Lục Sự Sống, hắn không chỉ muốn nàng đi lại bình thường mà còn muốn nàng có thể là trợ thủ, quân bài đắc lực của hắn.
“Thứ này……”Mộc Tiểu Yêu quan sát lấy chiếc mề đay bằng gỗ trên cổ mình, bất chợt nàng cảm thấy toàn thân như có điều gì đó thây đổi nhưng không biết là thứ gì thây đổi.
Nàng chỉ là nhìn chăm chú vào miếng mề đay kia, dù cho Lục Dạ chỉ là lừa nàng thì Mộc Tiểu Yêu vẫn là rất vui vẻ đón nhận lấy.
“Để xem nào…….”Đeo Mục Lục Sự Sống lên cổ Mộc Tiểu Yêu xong Lục Dạ lại đảo mắt một vòng quanh căn nhà như đang tìm kiếm thứ gì đó.
Những người khác ngay cả Mộc Tiểu Yêu cũng hai mắt nghi hoặc chăm chú nhìn hắn, Tây Hương Vô Tinh, Lam Vũ hay cả Lục Tiểu Nguyên đều không nghĩ là Lục Dạ chỉ đùa giỡn với Mộc Tiểu Yêu.
Các nàng đều biết hắn không hề bình thường, Phong Điệp Tình thì lại cái gì cũng không hiểu, nàng chỉ là hiếu kỳ xem Lục Dạ sẽ làm gì mà thôi.
Dù sao Thất Tinh cấp cường giả, trên toàn Thiên Nguyên Tinh không phải là số ít nhưng cũng là rất mạnh.
“Chọn ngươi đi, tiểu meo meo!”Lục Dạ bất chợt dừng lại ánh mắt trên người tiểu Bạch miêu đang nằm thoải mái trên chiếc ghế êm ái.
“Meo?”
Hắn đi tới đưa tay lập tức bế nó lên, tiểu Bạch còn đang thoải mái lim dim chìm vào giấc ngủ đột nhiên bị bế lên liền bực tức.
Nó nhìn Lục Dạ kêu một tiếng như muốn hỏi Lục Dạ vì sao làm phiền nó.
“Làm phiền ngươi bay một đoạn nhé!”
Lục Dạ nở nụ cười tà ác nhìn lấy tiểu Bạch khiến nó cảm thấy nguy hiểm tràn trề, nó đang định vùng vẩy thoát ra khỏi bàn tay của tên ác ma này thì đã bị Lục Dạ nâng lên cao.
“Lục Dạ ngươi đinh…..”
“Meo!!”
Mộc Tiểu Yêu thấy Lục Dạ bế lên tiểu Bạch liền nghi ngờ định hỏi hắn muốn làm gì thì nàng chưa kiệp nói hết lời Lục Dạ đã hành động.
Chỉ thấy hắn nâng tiểu Bạch lên cao rồi ném nó về phía Mộc Tiểu Yêu, tiểu Bạch thân thể trong không khí tung bay, nó muốn cử động cũng không được vì đã bị Lục Dạ dùng Vô Hạn Chú Thuật khóa chặt không gian.
“Tiểu Bạch!”Nhìn thấy tiểu Bạch sắp đập xuống đất, Mộc Tiểu Yêu liền kinh hoảng hét lên, cơ thể nàng bất giác liền lao ra muốn đỡ lấy tiểu bạch miêu.
“Bộp!”
Tiếng va chạm mềm mại vang lên, chỉ thấy tiểu Bạch an toàn được Mộc Tiểu Yêu ôm vào trong vòng.
Nhưng thứ khiến tất cả mọi người ở đây trợn mắt là gì?
“Lục Dạ, ngươi làm cái gì thế hả?!!”Mộc Tiểu Yêu thở phào một hơi, nàng nhìn Lục Dạ tức giận nói.
Có vẻ nàng vẫn chưa nhận ra điểm khác thường của mình.
“Tiểu Yêu tỷ, ngươi…..ngươi đang đứng kìa!”
Không chờ Lục Dạ nói gì, tiểu Lam Vũ hai mắt không thể tin được chỉ vào Mộc Tiểu Yêu hai chân nói.
“Hả?”Mộc Tiểu Yêu nghe được lời nói của Lam Vũ mới phản ứng lại, nàng cứng đờ người nhìn xuống mình hai chân.
Đôi chân vốn dĩ không thể di chuyển của nàng, giờ đây lại đứng vững trên sàn nhà, cảm nhận sàn nhà hơi lạnh được làm từ gỗ, Mộc Tiểu Yêu thân thể bất giác run lên.
“Ah!”
Nàng thân thể run rẩy khiến cho Mộc Tiểu Yêu hai chân nhất thời mất phương hướng ngã về phía trước.
“Đúng là không thể nào làm quen ngay mà!”
Lục Dạ thân ảnh ngay lập tức xuất hiện đỡ lấy thiếu nữ, nhìn Mộc Tiểu Yên hai chân run rẩy Lục Dạ như đoán trước được lẩm bẩm.
“Ngươi vẫn là nên ngồi ở trên xe lăn một thời gian để thích ứng trước đi!”Lục Dạ đem nàng đặt lại trên xe lăn, hắn nhìn thiếu nữ vẫn đang một mặt mơ hồ dặn dò.
“Lục…..Lục Dạ, đây là ngươi làm sao?”
Mộc Tiểu Yêu hai mắt đỏ bừng óng ánh lệ quang vẫn không thể tin được nhìn lấy mình đôi chân thon thã, dù vậy cảm giác lạnh buốc khi hai bàn chân chạm vào xe lăn vẫn là nói cho thiếu nữ đây chính là sự thật.
“Ngươi không nghe lúc nãy bổn đại gia nói gì sao?”
“Đây là Mục Lục Sự Sống, bổn đại gia đưa nó cho ngươi thì nhất định là có thể chửa cho ngươi rồi!”
Lục Dạ đầy mặt là cạn lời lập lại lần nữa tên của chiếc mề đay kia, Mục Lục Sự Sống dù là hắn cũng phải coi trọng.
“Mục Lục Sự Sống?!!”Lúc này đám người mới quan tâm đến chiếc mề đây kia, Mộc Tiểu Yêu chỉ tưởng thứ này là Lục Dạ an ủi mình, không ngờ thứ này thực sự có thể chửa cho nàng.
“Đúng vậy, đừng nhìn nó chỉ có hình dạng một miếng mề đay mà coi thường.
Dù là bổn đại gia cũng phải coi trọng nó đấy!”Lục Dạ nhìn Mộc Tiểu Yêu quơ quơ ngón tay nói, cho nàng thứ này có nghĩa là Mộc Tiểu Yêu đã là người của Lục Dạ hắn, dù nàng không muốn thì hắn cũng không buông tha.
“Nó có năng lực gì vậy nha, Lục Dạ ca?”Hai tiểu nha đầu tò mò xung phong trước tiên đặt câu hỏi, các nàng không nghĩ là thứ Lục Dạ đem ra chỉ có tác dụng chửa trị đôi chân của Mộc Tiểu Yêu đơn giản như vậy.
“Mục Lục Sự Sống hoạt động nói đơn giản là dựa vào khả năng kết bạn của chủ sở hữu nó!”
“Khả năng kết bạn?”
Lời nói của Lục Dạ vừa ra đã khiến toàn trường nghi ngờ không thôi, việc kết bạn thì liên quan gì đến việc Mộc Tiểu Yêu có thể di chuyển được a.
“Khả năng của Mục Lục Sự Sống cực kỳ đơn giản nhưng cũng vô cùng phức tạp.
Nó hoạt động bằng cách lấy mẫu gen của bất kỳ một loại yêu thú nào, chỉ cần chủ sở hữu của nó có tiếp xúc vật lý với loài yêu thú đó!”
“Một khi đã đủ thông tin, chủ sở hữu có thể có được sức mạnh của loài yêu thú mà Mục Lục Sự Sống đã ghi chép!”
Lục Dạ mở miệng chậm rãi nói ra tác dụng của Mục Lục Sự Sống, càng nghe ánh mắt của những người khác càng kinh hoảng.
Chỉ cần người sử dụng có tiếp xúc với một loài yêu thú là có thể sở hữu sức mạnh của loài yêu thú đó, đây là cở nào nghịch thiên sức mạnh?
“Tất nhiên là nó cũng có hạn chế, nếu loài yêu thú được chủ sở hữu tiếp xúc có cảm xúc thù địch hay phản kháng thì Mục Lục Sự Sống sẽ không thu thập được gen của loại yêu thú kia!”
Lục Dạ tiếp tục nói khiến những người khác hơi thở phào.
Đúng là năng lực nào cũng phải có điểm yếu, tuy vậy nó vẫn là vô cùng lợi hại.
“Nói ra thì Tiểu Yêu ngươi hiện giờ đã gần như mạnh hơn tất cả những người ở đây ngoại trừ ta!”Lục Dạ lại bất chợt cười nhạt nói, ánh mắt hắn hữu ý liếc quá Lục Tiểu Nguyên khiến nàng giật mình như nghĩ đến khả năng nào đó, hai mắt nàng từ từ trợn tròn lên.
“Không thể nào, ta chỉ làm bạn với tiểu Bạch, tiểu Hùng cùng vài con thú khác trong khu rừng này và Lục Dạ các ngươi thôi mà!”
Mộc Tiểu Yêu lập tức liền không tin, nếu so sánh với sức mạnh của Lục Dạ và Lục Tiểu Nguyên thì những con thú trong rừng thật sự không đáng nhắc tới a, làm sao nàng có thể mạnh hơn bọn họ được.
“Haha, ngươi vẫn không biết mà nhỉ.
Tiểu Nguyên thế nhưng không phải là nhân loại nha~”
“Nói đúng ra nàng là một cái cỏ chín lá!”
“Cái gì mà cỏ chín lá chứ, ta rõ ràng có tên rất uy phong được không?”
Lục Dạ đưa tay kéo lại đứng ở một bên Lục Tiểu Nguyên nhìn Mộc Tiểu Yêu khuôn mặt mộng bức cười ha hả nói.
Lục Tiểu Nguyên khó chịu trợn mắt nhìn Lục Dạ một cái, nàng thế nhưng là một trong Thập Cổ Hung Thú thế mà hắn lại kêu nàng là cỏ chín lá.
“Tiểu Nguyên tỷ không phải là nhân loại sao!”Mộc Tiểu Yêu có phần không thể tin nổi lẩm bẩm, nàng ngơ ngác nhìn chiếc mề đay nhỏ nhắn đeo trên cổ mình.
Nhất thời một cảm giác hạnh phúc cùng không thể tin được liền chảy xuôi toàn thân nàng.
“Thứ….thứ này quá kinh khủng đi.
Lục Dạ ngươi vẫn là thu nó lại đi!”
Mộc Tiểu Yêu bất chợt nhìn Lục Dạ cười tươi hạnh phúc nói, hắn như thế quan tâm nàng đã khiến Mộc Tiểu Yêu vô cùng mãn nguyện.
Hiện giờ nàng đã có thể tự đi lại, hoàn toàn không cần phải luôn giữ lấy Mục Lục Sự Sống.
“Tch, ngươi nói gì thế hả?”
“Bổn đại gia cho ngươi thí cứ giữ lấy đi, vả lại ta cũng không có hứng