Cấm Địa
- ---------------------
- Diệp Hạo.
- Hỗn Loạn Vực không có người này.
- Ta không phải người Hỗn Loạn Vực.
- Ngươi đến Hỗn Loạn Vực có ý đồ gì?
- Kiến thức Hỗn Loạn Vực đến cùng có bao nhiêu hỗn loạn?
- Chỉ kiến thức như thế thôi à?
- Cô nghĩ sao?
- Có hứng thú gia nhập Chính Nghĩa Minh ta không?
- Không hứng thú.
- Ngươi chớ vội cự tuyệt.
Thấy Diệp Hạo cự tuyệt, Hoàng Nhi vội nói.
- Chính Nghĩa Minh chỉ là một tổ chức, bất luận đệ tử tông môn nào cũng có thể gia nhập, chúng ta sẽ không ép buộc các ngươi làm việc, ngược lại, chúng ta còn cung cấp đủ loại tài nguyên.
- Ta vẫn tin tưởng thiên hạ không có bữa cơm nào miễn phí.
Diệp Hạo cười nhạt.
- Ngươi có thể trở thành Cung Phụng.
Hoàng Nhi châm chước ngôn ngữ một chút, nói ra.
- Cung Phụng cũng phải làm việc.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Diệp Hạo nhìn Hoàng Nhi, nói.
- Lấy thực lực ngươi, khẳng định sẽ tham gia thế hệ tuổi trẻ tranh bá tại Đông Vực phải không?
- Đúng vậy.
- Ngươi đã đến bình cảnh?
- Đúng.
- Chính Nghĩa Minh có tinh huyết Thượng Cổ Yêu Thú.
- Không hứng thú.
Hoàng Nhi không khỏi trừng lớn hai mắt
- Tinh huyết Thượng Cổ Yêu Thú có thể giúp ngươi tiến thêm một bước đó.
- Vậy ngươi có đi Huyết Trì không?
- Đi.
- Đi với điểm ấy tu vi?
Diệp Hạo nhếch miệng
- 22 Chuyển trong mắt ngươi chỉ có điểm ấy tu vi?
Hoàng Nhi hiện vẻ không thể hiểu nổi mà nhìn Diệp Hạo, nói.
Diệp Hạo nhẹ gật đầu.
- Ngươi có cảnh giới gì?
- Cao hơn ngươi.
Nghe được như thế, Hoàng Nhi rốt cục minh bạch lý do Diệp Hạo không hứng thú với Huyết Trì Chính Nghĩa Minh.
Bởi vì Huyết Trì Chính Nghĩa Minh không thể tăng lên thực lực co hắn.
Hai người về tới loan giá, Hoàng Nhi nhìn thoáng qua Lam Mộng Nhi đang mê man
- Ta không hiểu sao ngươi lại thuê Mộng Nhi?
- Ta cần một người dẫn đường.
- Đơn giản như vậy?
- Chứ cô nghĩ sao?
Hoàng Nhi nghĩ ngợi chút rồi cũng tin tưởng lời Diệp Hạo nói.
Luận tướng mạo, Lam Mộng Nhi chưa đến mức nghiêng nước nghiêng thành, Diệp Hạo không có khả năng ngấp nghé sắc đẹp của nàng. Còn nữa, Lam Mộng Nhi cũng không có thân phận tôn quý, Diệp Hạo không có lý do gì tiếp cận nàng cả.
Qua nữa ngày sau, Lam Mộng Nhi ung dung tỉnh lại, nàng đột nhiên nghĩ tới cái gì, khi thấy Hoàng Nhi bên cạnh, Lam Mộng Nhi không khỏi thở dài một hơi.
- Hoàng Nhi tỷ, ngươi không có việc gì tốt rồi.
- Đi thôi.
Hoàng Nhi nói khẽ.
Diệp Hạo tất nhiên không nghĩ đến việc biểu lộ thân phận, Hoàng Nhi cũng không có nhắc đến.
Sau đó, gió bình sóng lặng, không phát sinh chuyện gì nữa.
- Phía trước sơn cốc là cấm địa Hỗn Loạn Vực, nhiều năm qua, không ai tiến vào mà có thể đi ra.
Hoàng Nhi chỉ một sơn cốc nơi xa, trầm giọng nói.
Nhìn sơn cốc xa xa, Diệp Hạo có một loại cảm giác rùng mình.
Toà sơn cốc như tuyệt thế Hung Thú thôn phệ mọi thứ.
- Diệp Hạo, ta cảm thấy ngươi phải đi cấm địa này.
Đúng lúc này, âm thanh Thôn Thiên Mãng vang lên tai Diệp Hạo.
- Cái gì?
Diệp Hạo giật mình, hỏi lại.
- Ta cảm thấy một đạo khí tức không dưới ta ẩn ẩn ở phía trước.
Thôn Thiên Mãng trầm giọng nói
- Ngoại trừ khí tức này còn có mười mấy khí tức cao thủ Kim Tiên cảnh khác nữa.
Diệp Hạo trầm ngâm một lát, nhìn về phía Hoàng Nhi bên cạnh
- Có hứng thú xông xáo Cấm Địa không?
- Cái gì?
Hoàng Nhi khẽ giật mình.
Rất nhanh, Hoàng Nhi ý thức được cái gì.
- Con đường phía trước không thông sao?
- Cô cảm thấy ta rảnh đến nhức cả trứng xông vào cấm địa Hỗn Loạn Vực?
- Nhưng xông vào Cấm Địa chắc chắn phải chết đó.
- Đi theo ta chưa chắc chết.
- Ngươi xác định?
- Nếu không tin, cô có thể tiếp tục đi về phía trước.
Hoàng Nhi trầm ngâm một chút vẫn lắc đầu.
- Ta không xông Cấm Địa.
Nói đến đây, Hoàng Nhi bóp nát một tấm Ngọc Phù
- Ngọc Phù này là Truyền Tấn Ngọc Phù khẩn cấp Chính Nghĩa Minh, hiện tại cao tầng Chính Nghĩa Minh đang đuổi đến đây.
- Vậy chúc ngươi may mắn.
Diệp Hạo nhìn thoáng qua Hoàng Nhi lần nữa, sau đó nhanh chóng bay đến Cấm Địa.
Diệp Hạo rất rõ ràng, sau khi Hoàng Nhi bóp nát Truyền Tấn Ngọc Phù, cường giả nấp phía trước sẽ phát hiện rồi xuất thủ chặn đường, nếu không chạy, hắn sẽ không còn cơ hội.
Diệp Hạo suy đoán chính xác.
Lúc Truyền Tấn Ngọc Phù khẩn cấp truyền ba động về nơi xa đã chạm phải một tầng không gian bích lũy.
Nhìn thấy tầng không gian này, sắc mặt Hoàng Nhi đại biến.
Chỉ có một loại cao