Tạo Hóa Chủng Tử
- ---------------------
Tạo Hóa Chi Thụ không ngừng rút lấy tạo hóa của Diệp Hạo, trên Tạo Hóa Chi Thụ dần dần xuất hiện một trái cây đỏ rực, lão đầu nhìn thấy cảnh này thì lộ ra vẻ kích động.
- Thể nội tên tiểu tử này có nhiều tạo hóa như vậy?
Theo thời gian trôi qua trong mắt lão giả càng lộ ra vẻ không tưởng tượng được.
Bởi vì tốc độ xuất hiện của Tạo Hóa Chi Quả bên trên Tạo Hóa Chi Thụ càng ngày càng nhanh, Tạo Hóa Chi Quả đầu tiên cần vài phút thành hình thì bây giờ chỉ mất vài giây để tạo ra một Tạo Hóa Chi Quả.
Tình huống này chỉ có một khả năng.
Thể nội của Diệp Hạo chất chứa tạo hóa nhiều đến không tưởng tượng được.
- Ngươi rốt cục là ai?
Lão giả nhìn Diệp Hạo nghiêm mặt nói.
Lão giả không phải chưa từng gặp qua Thiên Kiêu.
Thế nhưng không có Thiên Kiêu nào có thể ngưng tụ nhiều Tạo Hóa Chi Quả như vậy.
Diệp Hạo không đáp lại.
Không phải do Diệp Hạo không kiêu ngạo không đáp lại mà vì Diệp Hạo không thể nào đáp lại.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mười quả!
Một trăm quả!
Ngàn quả!
Càng về sau thì tốc độ kết quả của Tạo Hóa Chi Thụ lại càng nhanh, ngắn ngủi nửa giờ đồng hồ Tạo Hóa Chi Thụ đã kết đầy quả đến độ không thể kết thêm được nữa.
Đúng lúc này Diệp Hạo mở miệng nói.
- Nếu ta đoán không sai, thì đây là một gốc Đoạt Tạo Hóa Chi Thụ a.
Có âm thì có dương, có sống thì có chết, có Tạo Hóa Chi Thụ thì sẽ có Đoạt Tạo Hóa Chi Thụ.
Bởi vì đối lập với Tạo Hóa Chi Thụ thì Đoạt Tạo Hóa Chi Thụ quá mức âm độc thuộc về đồ vật nghịch thiên.
Cũng không biết lão đầu từ đâu mà có được gốc Đoạt Tạo Hóa Chi Thụ này.
- Ngươi có thể mở miệng nói chuyện?
Lão đầu giật mình nói.
- Gốc Đoạt Tạo Hóa Chi Thụ này cũng đã không thể tiếp tục hấp thu tạo hóa của ta nữa, bởi vậy ta có thể nói chuyện thì có gì mà kinh ngạc.
Diệp Hạo nói đến đây, Tạo Hóa Chủng Tử trong thể nội toát ra vạn đạo ánh sáng, sau đó tạo hóa vừa mới bị rút đi lập tức nghịch chuyển về bên trong Tạo Hóa Chủng Tử của hắn.
Lão giả nhìn thấy Tạo Hóa Chi Quả trên Tạo Hóa Chi Thụ không ngừng biến mất thì vừa sợ vừa giận.
Mà khi lão giả dự định giết chết Diệp Hạo thì một nhánh cây lặng yên không một tiếng động đâm vào thân thể hắn.
Toàn thân lão giả cứng đờ.
- Ngươi - - ta chăm nuôi ngươi nhiều năm như thế, không ngờ ngươi lại phản ta.
Lão giả không thể tin được.
- Đoạt Tạo Hóa Chi Thụ vốn là Ma Vật, ngươi trông cậy vào Ma Vật nói nhân tính với mình? Ngươi quá ngây thơ rồi.
Diệp Hạo cười lạnh lên tiếng.
Kỳ thật Diệp Hạo biết rõ sở dĩ Đoạt Tạo Hóa Chi Thụ phản chủ vì Tạo Hóa Chủng Tử không ngừng cắn nuốt tạo hóa của nó, Đoạt Tạo Hóa Chi Thụ cảm thấy nguy cơ nên bản năng hấp thu hết tất cả những tạo hóa có thể hấp thu để bổ sung tiêu hao cho bản thân.
Đây là một loại bản năng.
Giống như người rơi xuống nước sẽ không ngừng nắm bắt lấy những vậy xung quanh mình.
Nhưng sau khi Đoạt Tạo Hóa Chi Thụ lấy được tạo hóa của giả xong vẫn cảm thấy không thể giảm bớt suy yếu của nó, nó hấp thu tạo hóa của cả tòa thế ngoại đào nguyên này.
Đợi đến khi tạo hóa của toàn bộ thế ngoại đào nguyên bi lấy sạch thì Đoạt Tạo Hóa Chi Thụ phát ra từng tiếng kêu không cam lòng.
Gốc Đoạt Tạo Hóa Chi Thụ này không cần bao lâu nữa thì có thể Hóa Hình.
Nhưng bây giờ đã không còn khả năng nữa.
Lại nói Diệp Hạo.
Sau khi Tạo Hóa Chủng Tử đoạt lấy toàn bộ tạo hóa của Đoạt Tạo Hóa Chi Thụ, nó dần dần trở thành một cây non xanh tươi, chồi non này nhìn nhỏ yếu nhưng lại hàm chứa vô tận tạo hóa.
Diệp Hạo chỉ nhìn thoáng qua thì đã có một cảm giác kính sợ.
Tạo Hóa Chủng Tử sau khi trở thành chồi non, vẫn tiếp tục sinh trưởng, bất quá khi nó lớn đến chừng một bàn tay thì ngừng lại.
Diệp Hạo biết vì tạo hóa của Đoạt Tạo Hóa Chi Thụ cùng tòa thế ngoại đào nguyên này đã bị chiếm sạch.
- Tiểu tử, mặc dù ta không có tạo hóa nhưng giết ngươi là việc dễ như trở bàn tay.
Đúng lúc này lão giả kia lại lên tiếng.
Lông tơ toàn thân Diệp Hạo lập tức dựng đứng.
Lão giả này cho Diệp Hạo một cảm giác sâu không lường được, Diệp Hạo mơ hồ cảm thấy vị này là một Tiên Tôn, nếu không thì cũng sẽ không liên lạc được với Thôn Thiên Mãng.
Tiên Tôn cường giả muốn giết bản thân, chỉ cần một ánh mắt.
Đây không phải tự coi nhẹ bản thân
Mà là sự thật.
Dù sao đôi bên chênh lệch