Không Gian Chi Thuật
- ---------------------
Diệp Hạo không thích đánh bạc.
Đánh bạc rất dễ bị nghiện.
Một khi đã nghiện, con người sẽ rất khó bảo trì trạng thái tỉnh táo.
- Qua Ngũ, Tiên Thạch chuẩn bị xong chưa?
Một tu sĩ bình thường chuyên môn cho vay tiền nhìn thấy Qua Ngũ tiến lên cười lạnh nói.
- Chưa.
Qua Ngũ sợ hãi đáp.
- Chưa chuẩn bị kỹ càng mà ngươi đến làm gì?
Tu sĩ kia giận dữ quát.
- Làm sao? Không thể tới hả?
Diệp Hạo lườm tu sĩ kia một cái nói.
Đối phương không khỏi rùng mình.
Ánh mắt Diệp Hạo hàm chứa uy áp nhàn nhạt, hắn tức khắc hiểu được Diệp Hạo không hề đơn giản, không phải người mà bản thân có thể đắc tội.
- Có thể tới, có thể tới, có thể tới chứ.
Tu sĩ kia vội vàng mở lời.
Diệp Hạo nhìn thoáng qua đi đến một bàn đánh bạc.
- Cái này chơi như thế nào?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Diệp Hạo hỏi.
- Trong chung có ba con xúc xắc, có thể đoán lớn hoặc nhỏ, có thể đoán điểm số.
Qua Ngũ nói khẽ.
- Tỉ lệ đặt cược của đoán lớn nhỏ đều gấp đôi, tỉ lệ đặt cược điểm số thì không giống, tỉ như ba điểm, chỉ có một khả năng, đó chính là ba khỏa xúc xắc đều có một núc, bởi vậy tỉ lệ đặt cược loại này lớn nhất, 32 lần. Nếu 7 điểm thì có vài khả năng, có bốn khả năng một một năm, một hai bốn, một ba ba, hai hai hai, bởi vậy tỉ lệ đặt cược này gấp sáu lần.
- Tại sao còn có 64 lần, 128 lần?
- 64 lần là cả ba xúc xắc xếp chung một chỗ, 128 lần là ba cái xúc xắc xếp chung một chỗ hơn nữa phía trên đều có chung một con số.
Qua Ngũ giải thích tới đây nhỏ giọng hỏi.
- Diệp công tử, cậu không phải chuẩn bị chơi đấy chứ?
- Thì sao?
Diệp Hạo lật Qua Ngũ một cái.
Diệp Hạo không hề tùy tiện đặt cược mà nhìn về phía người chia bài.
Chi bài cầm chung dùng sức lắc một trận sau đó đặt trên mặt bàn.
- Có thể đặt tiền cược.
Tu sĩ cược có lớn nhỏ, cũng có cược con số.
Theo lấy chia bài mở chung ra tu sĩ giữa sân thổi thức không thôi.
- Bốn điểm.
- Cái này cũng có thể lắc ra sao?
- Điểm ấy cũng quá củ chuối đi.
- Ha ha, ta thắng.
Qua Ngũ thấy Diệp Hạo nhìn chằm chằm chung trong tay người chia bài, truyền âm nói.
- Công tử, chung trong tay chia bài có dùng lá chắn thần niệm.
- Ta biết, ngăn cách thần niệm để không ai biết trong đó có điểm số như thế nào.
Diệp Hạo cười nhạt nói.
Nếu không thể ngăn cách thần niệm, sòng bạc mở bằng cọng lông ấy.
Tu sĩ nào mà chả có thần niệm.
Diệp Hạo nhìn liên tiếp ba lần, sau đó mới đại khái nắm rõ.
- Có thể đặt tiền cược.
Theo âm thanh chia bài rơi xuống, Diệp Hạo ném một Túi Càn Khôn vào ô có số 18.
Thần niệm Qua Ngũ quét qua sắc mặt không khỏi thay đổi.
1 vạn Trung Phẩm Tiên Thạch.
Tu sĩ giữa sân cũng chú ý thấy Diệp Hạo đặt cược.
Bởi vì bên trên Túi Càn Khôn đặt cược không có cấm chế, nếu không ai mà biết được trong Túi Càn Khôn có bao nhiêu Tiên Thạch chứ.
- 1 vạn Trung Phẩm Tiên Thạch, chơi lớn cmnr.
- Xác suất mở ra số 18 quá thấp, sao ta cảm thấy vị này đang cho tiền vậy nhỉ.
- Có trúng mới lạ đó.
Ngay lúc tu sĩ đang thảo luận, Diệp Hạo nhìn qua tên chia bài nói.
- Còn chưa mở?
Hai tay tên chia bài đặt bên trên chung hơi dừng một chút, tiếp đó vẫn mở ra dưới ánh mắt chờ mong của đám người.
Lúc mở ra, toàn trường bạo phát từng đạo kinh hô.
- Ba con sáu.
- 18 điểm.
- Làm sao có thể?
- 32 lần a, vị này kiếm lớn rồi.
Sắc mặt tên chia bài lập tức trở nên trắng bệch.
Vừa nãy bản thân rõ ràng đã động vào một con xúc xắc, tại sao vẫn ra ba con sáu nhỉ?
Những đổ khách khác nhìn không thấy điểm số xúc xắc, nhưng tên chia bài thông qua thủ đoạn đặc thù có thể nhìn thấy, chính bởi vì nhìn thấy hắn mới biết được trong chung 18 điểm, đó cũng là lý do vì sao lúc mở chung hắn hơi dùng một chút, lúc dừng lại điểm số xúc xắc cũng đã thay đổi.
- 32 vạn Trung Phẩm Tiên Thạch.
Diệp Hạo nhìn tên chia bài nói.
- Các ngươi sẽ thanh toán chứ?
Đối phương lập tức đáp.
- Đương nhiên, đương nhiên, bởi vì cược trên bàn không có nhiều Tiên Thạch như vậy, hiện tại ta xin phép đi lên phía trên một chút.
Nói xong, hắn vội vàng rời đi.
Tên chia bài đi thẳng lên lầu