Công khai Luyện Đan
Bởi vì bên trên chín khỏa Tiên Đan lại xuất hiện một lỗ thủng, hơn nữa lại còn không phát ra quang trạch.
Nói cách khác chín khỏa Tiên Đan này chưa kịp ôn dưỡng thì đã là Phế Đan.
- Phế Đan.
- Làm sao có thể?
- Tại sao lại thành Phế Đan?
Một đám Kim Cấp Đan Sư kinh hô lên làm cho cao tầng của Tô gia và Tô Lâm Huân đều biến sắc.
Bởi vì đây là hy vọng cuối cùng của bọn họ!
Kỳ thật Luyện Đan luôn có khả năng thất bại.
Đám người Tô Lâm Huân có thể lí giải điều này, nhưng vấn đề là không còn Hỏa Diễm Thảo a.
Tiêu Tùng cẩn thận kiểm tra một phen liền khẽ thở dài.
- Thất bại.
Tiêu Tùng mà nói thì khẳng định lần Luyện Đan này đã thất bại.
Bất quá trên mặt Tiêu Tùng cũng không có bao nhiêu thất vọng, bởi vì hắn đã sớm biết xác suất thành công chỉ có ba thành.
- Xin mời gia chủ đem Bí Thuật Ôn Dưỡng Tiên Đan đưa cho ta.
- Ngài có biết ngài vừa đoạn tuyệt hy vọng cuối cùng của Tô gia không?
Lúc này một Trưởng Lão của Tô gia lạnh lùng nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Bây giờ ngài còn mặt mũi đòi Thượng Cổ Bí Thuật của Tô gia sao?
Nghe vậy sắc mặt của Tiêu Tùng biến lạnh.
- Tô gia chủ, Tô gia các người có ý gì đây? Tiêu Tùng ta ở Tiên Chủ Cảnh không tính là gì, thế nhưng ta cũng quen biết một số cao thủ Tiên Chủ Cảnh.
- Phí Trưởng Lão, không thể nói bậy.
Tô Lâm Huân trừng mắt nhìn tên Trưởng Lão kia nói.
Dù Tô Lâm Huân cũng oán hận Tiêu Tùng.
Nhưng oán hận này vẫn không thể nói ra.
- Đây là Bí Thuật Ôn Dưỡng Tiên Đan.
Tô Lâm Huân vừa nói vừa đem một bản Điển Tịch cho Tiêu Tùng.
Tiêu Tùng tiếp nhận sau đó hơi đọc lướt qua thì nhẹ gật đầu nói.
- Tô gia chủ, dựa theo suy đoán của ta, nếu không có tu vi Ngọc Tiên 20 Chuyển trở lên thì căn bản không có năng lực luyện chế Thượng Cổ Tố Thể Đan.
- Ngọc Tiên 20 Chuyển trở lên.
Tròng mắt Tô Lâm Huân co rụt lại nói.
Tiêu Tùng chỉ nói là Ngọc Tiên 20 Chuyển trở lên, cụ thể bao nhiêu chuyển thì Tiêu Tùng chưa hề nói.
Vậy chẳng phải dù là Ngọc Tiên 21 Chuyển thậm chí 22 Chuyển đều không đáng tin cậy sao?
- Tiêu Đại Sư, thực không dám giấu giếm, Tô gia bọn ta xuất hiện một Thiên Tài Võ Đạo, chỉ là tu vi của hắn lại bị kẹt ở Ngọc Tiên 16 Chuyển.
Tô Lâm Huân trầm ngâm một chút liền nói.
- Chỉ cần hắn phục dụng Thượng Cổ Tố Thể Đan thì có thể tăng lên đến 17 Chuyển, đến lúc đó hắn sẽ có thể tiến nhập Huyết Trì tiến hành tăng lên.
- Thế nhưng Đông Vực Tránh Bá lại gần kề.
Tiêu Tùng nói khẽ.
- Dù vị thiên tài của Tô gia ngươi có thể tăng lên thì cũng có thể tăng được bao nhiêu?
- Tô gia bọn ta có đại lượng Tiên Đan, bởi vậy hắn có thể không chút kiêng kị mà tăng thực lực lên.
Tô Lâm Huân nhìn Tiêu Tùng nói.
- Tô gia cũng chỉ hy vọng hắn có một cái thứ tự là được.
- Chia sẻ khí vận của Đông Vực sao?
Tiêu Tùng rốt cục hiểu được.
- Ta nói nhiều như vậy là muốn Tiêu Đại Sư biết Thượng Cổ Tố Thể Đan rất quan trọng đối với Tô gia ta.
Tô Lâm Huân cười khổ nói.
- Bởi vậy xin Tiêu Đại Sư cho bọn ta một cái chỉ dẫn chính xác.
Tiêu Tùng trầm ngâm một cái nói.
- Vừa rồi sở dĩ ta nói cần Đan Sư có tu vi Ngọc Tiên 20 Chuyển trở lên luyện chế, là bởi vì ta còn chưa làm rõ được phân đoạn nào xảy ra vấn đề, Tô gia chủ nếu ngươi muốn chắc chắn thì nên tìm một Đan Sư có tu vi Ngọc Tiên 24 Chuyển trở lên luyện chế.
- 24 Chuyển?
Tô Lâm Huân biến sắc nói.
Không thể nghi ngờ việc này có độ khó rất lớn.
Phải biết người có Thiên Phú Võ Đạo như thế thì làm sao mà rảnh rỗi đi học Luyện Đan?
- Sau đó Tiêu Tùng liền cáo từ.
Tiêu Tùng vừa mới luyện đan xong nên tâm thần mệt mỏi bởi vậy Tô Lâm Huân làm sao để hắn rời đi? Tiêu Tùng cũng không có cự tuyệt lời mời mà đi đến tiểu viện do Tô gia chuẩn bị.
Sau khi cao tầng của Tô gia rời đi thì tin tức Tiêu Tùng luyện chế Thượng Cổ Tố Thể Đan thất bại nhanh chóng lan truyền khắp toàn bộ Tô gia.
Chính Nghĩa Minh!
Hoàng Hoàng Nhi đem chuyện này nói cho Diệp Hạo sau đó lẳng lặng chờ Diệp Hạo nói.
- Sáng ngày mai ngươi nói cho Chính Nghĩa Minh biết ta sẽ công khai luyện chế Thượng Cổ Tố Thể Đan.
Diệp Hạo nhìn Hoàng Hoàng Nhi nói.
- Đồng thời cố ý đem tin tức này tiết lộ cho các Đại Thế Lực trong Trung Ương Thành.
- Ngươi thực sự muốn làm như vậy?
- Đúng vậy.
- Diệp Hạo, ngươi đến cùng muốn làm cái gì?
- Ta không hiểu ý ngươi nói.
- Được rồi.
Hoàng Hoàng Nhi nhìn