Gặp lại Bạch Thược
Trận Đạo Diệp Hạo có thể đi đến một bước này là nhờ có công lao của Mộc Nhã.
Bởi vậy biết được người dẫn đội là Mộc Nhã Diệp Hạo lập tức muốn ghé qua.
- Đông Tiên Điện chúng ta lần này xuất ra 8 người.
Sở Kiều Kiều nói.
- Ngoại trừ Chung sư huynh thì các thế hệ trước còn có Hoàng Lỵ Sư Tỷ, Đan Phương Sư Huynh, Hồng Trạch Sư Huynh, còn thế hệ chúng ta có ta, Thiên Hành, Ma Da, cả Bạch Thược nữa.
- Bạch Thược cũng đến 18 Chuyển sao?
- Bạch Thược hiện tại cũng đã 20 Chuyển.
- Rất khó.
Diệp Hạo nói khẽ.
Sở Kiều Kiều vọt đến 18 Chuyển sớm đã trong dự liệu Diệp Hạo, còn Bạch Thược muốn đạt 18 Chuyển lại không có dễ dàng như vậy.
- Những người 18 Chuyển trở lên của Tông Môn là những người này sao?
Diệp Hạo hỏi.
- Thế hệ này của chúng ta chỉ có bốn người, đời trước vẫn còn một số ít, bất quá Tông Môn cũng không có phái toàn bộ đến.
Sở Kiều Kiều trả lời.
Đông Tiên Điện dù sao cũng là Tứ Vực Chi Địa, nếu bên trong không có chút nội tình thì Đông Tiên Điện cũng đến triệt để giải tán.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sở Kiều Kiều man theo Diệp Hạo đến chỗ Mộc Nhã Trưởng Lão phát hiện toàn bộ Đệ Tử Tông Môn đều ở bên trong.
- Diệp Hạo.
Bạch Thược kinh hỉ đứng lên, đi tới trước mặt Diệp Hạo.
Trên mặt Diệp Hạo cũng lộ ra chút cười, nhìn thấy một sợi tóc đang nằn ở môi nàng, hắn liền tự nhiên giúp Bạch Thược vuốt ngay thẳng lại.
- Đã lâu không gặp.
- Đúng vậy, ta còn tương sẽ không còn được gặp ngươi ở đây nữa.
Bạch Thược dịu dàng nói.
Mộc Nhã cũng cực kỹ kích động.
- Diệp Hạo.
- Mộc tiền bối.
Diệp Hạo cung kính hành lễ với Mộc Nhã.
- Trở về là tốt rồi.
Mộc Nhã đỡ Diệp Hạo đứng dậy nắm lấy hai tay hắn nói.
Mộc Nhã quá rõ ràng tư chất của Diệp Hạo.
Gia hỏa này vô luận là Võ Đạo, Trận Đạo hay là Đan Đạo tạo nghệ vô cùng siêu cường.
Tương lai Diệp Hạo đặt chân đến Tiên Tôn thì Đông Tiên Điện cũng được tiếng thơm.
Cái này thì Chung Thần Tú không cách nào so sánh được.
Quả thật Chung Thần Tú có khả năng đặt chân đến cảnh giới Tiên Tôn.
Nhưng chỉ Tiên Tôn mà thôi.
Còn Diệp Hạo có thể là Tiên Tôn đồng thời còn là Đan Tôn,Trận Tôn.
Mộc Nhã lôi kéo Diệp Hạo hướng các thanh niên nam nữ bốn phía giới thiệu.
- Vị này chính là Đệ Tử kiệt xuất nhất của Đông Tiên Điện chúng ta Diệp Hạo.
- Lão Tổ người có lẽ quá lời rồi.
Một thanh niên lớn tuổi không mặn không nhạt nói.
- Hai từ kiệt xuất không tới phiên hắn chứ.
- Không sai Lão Tổ, Kim Tiên cảnh này ta không nói, cho dù là Ngọc Tiên cảnh cũng không đến lượt hắn.
Một thanh niên râu ria phụ họa.
- Chung sư huynh ta không nói gì, ai cũng biết Chung sư huynh lợi hại, người còn lại chính là Hoàng Lỵ Sư Tỷ.
Ma Da lúc này lên tiếng.
- Hoàng Lỵ Sư Tỷ là cao thủ 27 Chuyển, tương lai đặt chân lên đến Tiên Tôn không mảy may c1 vấn đề gì.
Trên mặt Hoàng Lỵ không có bất kỳ thái độ gì, bản thân đã ngầm đồng ý với Ma Da.
Thiên Kiêu người nào không có ngạo khí?
Hoàng Lỵ cũng không ngoại lệ.
- Im miệng.
Mộc Nhã giận dữ nói.
- Mộc Nhã Lão Tổ, chức trách của người cũng chỉ phụ trách an toàn cho chúng ta, chúng ta nói cái gì cũng không đến phiên người phải quản.
Ma Da nhàn nhạt nói.
Nói thật Ma Da không đem Mộc Nhã để ở trong mắt.
Mộc Nhã bất quá ỷ vào tu vi cùng tư lịch đợi đến khi bản thân chân chính trưởng thành thì việc muốn vượt qua Mộc Nhã căn bản không cần vấn đề..
- Làm càn.
Lúc này Chung Thần Tú đi đến ánh mặt lạnh như băng nghiêm nghị nhìn Ma Da.
Sắc mặt Ma Da không khỏi biến đổi.
Chung Thần Tú hiện tại đạt đến cảnh giới gì không ai biết có thể là Ngọc Tiên 27 Chuyển Hoàng Lỵ cũng không rõ ràng. Thế nhưng mọi người đều khẳng định thực lực Chung Thần Tú khẳng định siêu việt hơn Hoàng Lỵ.
- Không nói ngươi bây giờ không trưởng thành, cho dù ngươi trưởng thành cũng phải tôn sư trọng đạo.
Thanh âm Chung Thần Tú càng thêm băng lãnh.
- Nếu còn lần sau nữa thì trách ta không khách khí.
Diệp Hạo nhìn Chung Thần Tú ánh mắt lộ