Giao đấu Hùng Đại
Cường giả Tiên Tôn ở Đông Vực nói hô phong hoán vũ cũng không sai biệt lắm.
Đắc tội với thị nữ Tiên Tôn dù mình là đệ tử chân truyền Ly Hỏa Tông cũng chịu không nổi.
Chu Phương thấy Lưu Phân cúi đầu không nói ánh mắt nhu hòa nhìn về phía Thanh Thanh nói.
- Thanh Thanh, theo ta đi gặp công tử ngươi.
Trong lòng Thanh Thanh chấn động.
Dù Thanh Thanh cảm thấy bên trên Bách Cương Bảng là Diệp Hạo, thế nhưng không chân chính nhìn thấy mặt thực vẫn không yên, thẳng đến lúc nghe được Chu Phương nói câu này mới thở dài một hơi, chợt hai hàng nước mắt rơi xuống.
Tạp dịch là một từ sỉ nhục.
Dù Tống Du đối xử không tệ với Thanh Thanh.
Nhưng không có nghĩa người nào cũng muốn làm tạp dịch.
Chu Phương mua vé vào cửa cho Thanh Thanh sau đó mang Thanh Thanh đi tới bên người Mộc Nhã, Mộc Nhã nhìn thấy đôi mắt đỏ ngầu của Thanh Thanh mới ôn nhu nói.
- Tí nữa Diệp Hạo sẽ ra.
Thanh Thanh nhẹ nhàng gật gật đầu.
Mộc Thanh lôi kéo Thanh Thanh ngồi xuống đột nhiên nghĩ tới gì đó liền tháo xuống vòng ngọc màu xanh trong tay xuống nói.
- Đây là vòng Thanh Minh mà năm đó sư phụ ta ban cho ta, mang nó có thể thay đổi từ từ thể chất của ngươi, nếu ngươi gặp nguy hiểm mà nói thì sẽ xuất hiện một lồng sáng, công kích dưới Tiên Chủ cảnh sẽ không làm gì được ngươi, cho dù là Tiên Chủ tầng ba cũng có thể ngăn cản một chút.
- Cái này… cái này quá trân quý.
Thanh Thanh ngay lập tức nói.
Cái này nào chỉ là trân quý?
Mà là vô giá a.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Nha đầu, trưởng bối ban thưởng, không thể từ.
Mộc Nhã nói khẽ.
- Nếu ngươi không thu, ta sẽ không cao hứng.
Thanh Thanh cắn cắn bờ môi đành phải nhận lấy.
- Đa tạ tiền bối.
- Đến đây, ta giúp ngươi đeo lên.
Mộc Nhã cười nói.
Chu Phương ở một bên thấy trong lòng tràn đầy hâm mộ.
Bởi vì dù nàng là Tông Chủ Ly Hỏa Tông cũng không có trọng bảo bậc này.
Mà lúc tiếng chuông vang lên, tiếp lấy nguyên một đám tu sĩ từ cửa lớn đi ra, Thanh Thanh phủi đất một cái đứng lên không chớp mắt nhìn theo cửa.
Không phải, không phải, cũng không phải.
Trái tim Thanh Thanh vô cùng cuồng loạn.
Thẳng đến một thân ảnh có vẻ gầy gò xuất hiện trái tim Thanh Thanh không khỏi chậm nửa nhịp.
Là hắn, là hắn, chính là hắn.
Bờ môi Thanh Thanh đều run rẩy.
Nàng muốn hô lên tên Diệp Hạo, nhưng lại cảm thấy lúc này không thích hợp.
Diệp Hạo cảm nhận được có ánh mắt xa xa mà nhìn đến, lúc thấy rõ Thanh Thanh không khỏi khẽ giật mình.
- Thanh Thanh.
- Công tử.
Khi hô to hai chữ này nước mắt Thanh Thanh không khỏi tự chủ rơi xuống.
Diệp Hạo vừa muốn hạ tràng tiếng của sứ giả Tiên Đình ngay giữa không trung vang lên.
- Hôm nay tiến hành là 100 vào 50 tranh tài, hiện tại dựa theo chỉ dẫn Lệnh bài mà tiến về lôi đài.
- Nữ hài tử kia là thị nữ của ngươi?
Hoàng Hoàng Nhi nhẹ giọng hỏi.
- Đúng, là ta ở hạ giới thu nhận.
- Có thể tìm tới ngươi cũng không hề dễ dàng a.
Hoàng Hoàng Nhi từ trong thâm tâm nói ra.
- Đúng, ta phải nhanh kết thúc chiến đầu một chút.
- Nếu nói như vậy ngươi có lẽ sẽ bại lộ thực lực a.
- Không quan trọng.
- Cũng đúng.
Hoàng Hoàng Nhi ứng tiếng nói.
Diệp Hạo quan tâm bại lộ thực lực sao?
Không quan tâm!
Dù bại lộ thực lực thì người nào có thể làm đối thủ của hắn?
Hoàng Hoàng Nhi không biết ở đây có 33 chuyển hay không, bất quá dù có thì sẽ là đối thủ của Diệp Hạo được sao? Hoàng Hoàng Nhi thế nhưng biết rõ Diệp Hạo có Không Gian Tạo Hóa a.
Không Gian Tạo Hóa vừa ra dù là 33 Chuyển thì như thế nào?
Đúng lúc này bên trên một tòa lôi đài xuất hiện một đạo âm thanh phách lối.
- Diệp Hạo, lăn tới đây nhận chết đi.
Diệp Hạo ngẩng đầu nhìn lại.
Chỉ thấy cách đó không xa trên tòa lôi đài Hùng Đại dữ tợn nhìn Diệp Hạo, một đạo thần hoàn huyền mĩ ở trên người Hùng Đại nở rộ.
- 27 đạo thân hoàn.
- Tiên Tôn tương lai a.
- Tiểu tử kia gặp xui xẻo rồi
- Không may? Có thể tiến vào Bách Cường Bảng có ai dễ bắt nạt đây?
Hoàng Hoàng Nhi nhìn Diệp Hạo bước lên lôi đài nhẹ nhàng lắc đầu.
- Gia hỏa này xui xẻo.
Lập tức Hoàng Hoàng Nhi nhấc chân đi tới lôi đài của bản thân.
Thanh Thanh nhìn thấy một màn không khỏi khẩn trương hỏi.
- Mộc tiền bối, công tử sẽ không có chuyện gì chứ?
- Hắn còn không phải là đối thủ của Diệp Hạo.
Mộc Nhã cười nói.
- Ngươi cứ yên tâm đi.
Chu Thần Tú đã nói qua thực lực của Diệp Hạo còn trên cả hắn.
Mà thực lực của Chu Thần Tú thế nhưng là trên 28 chuyển a.
Bên trên lôi đài.
Diệp Hạo bình tĩnh nhìn Hùng Đại nói.
- Ngươi từ Thiên La Vực đến đâu cũng không hề dễ dàng, ta cho ngươi cơ hội một lần toàn lực ra tay. Nếu không có hiệu quả ngươi cứ