Tiêu Hoa thất vọng lắc đầu, cảm thấy kế hoạch tốt của mình đã bị Triệu Hiệp Thư lãng phí.
"Tớ cho cậu mượn tay, giao dịch cũng không được? Cậu thật sự muốn thua Triệu Hoàng Mỵ sao?" cậu kể lại việc cậu đã gọi video cho Nguyên soái bằng máy liên lạc của Triệu Hiệp Thư và nhờ Khước Nhiên Triết bỏ rơi Triệu Hoàng Mỵ nhưng người bạn này của cậu đã không dụ con mồi vào bẫy.
Thật thất vọng.
"Kế hoạch gì? Hoa Hoa, cậu biết không, đêm qua tớ mệt mỏi quá, đến mức không nhớ mình về đây bằng cách nào," y nói, che chăn một phần mặt.
Đôi mắt Tiêu Hoa sáng lên một chút, không nhớ thì tốt hơn nhiều.
Ít nhất điều đó có nghĩa là Triệu Hiệp Thư có thể đã đạt được tiến bộ nhưng không thể nhớ lại.
"Nguyên soái tới đón cậu, đêm qua tớ khẳng định anh ta đã uống rất nhiều dấm.
Mau chuẩn bị đi, đợi đến căn cứ tớ sẽ giúp cậu nhớ lại." Tiêu Hoa hưng phấn nói.
Cậu nóng lòng muốn thăm dò bộ não của Triệu Hiệp Thư và tìm hiểu chuyện gì đã xảy ra đêm qua.
Ôn Tần Khê xoa xoa d ái tai ngứa ngáy, cố nhớ lại chuyện tối qua, nhưng trong đầu lại chẳng có tác dụng gì.
"Quên đi.
Hôm nay thuyền trưởng báo cáo lại, có lẽ chúng ta không có thời gian.
Tớ muốn biết Triệu hoàng đế đã làm gì, sau này biết cách đối phó với ông ta.
Chỉ cần cho tớ biết ngay khi ông ta đến gần căn cứ." Y nói, ngồi dậy trên giường trong khi xoa bóp giữa hai lông mày rồi cắt cuộc gọi.
Sau khi lấy lại chút sức lực, y cầm lấy hộp y tế và lấy ra một ít thuốc giảm đau trước khi bước vào phòng tắm.
Khi cởi qu@n ra, y cuối cùng cũng nhận thấy chiếc chân màu đỏ hồng khác hẳn với chiếc chân kia.
Thành quả của việc tẩy lông tối qua.
"Chết tiệt! Đây mày là điều ngu ngốc nhất mà tôi từng làm.
Chết tiệt!" trong khi xoa xoa những mảng đỏ đau nhức.
“Không, không phải vậy,” hệ thống bất chợt nói như một bóng ma báo thù.
Ôn Tần Khê hoảng sợ nhảy dựng lên, y không ngờ hệ thống lại xuất hiện ở mông trần.
Đúng là nó có thể nhìn thấy mọi thứ ở thế giới thứ nhất nhưng lúc đó nó vô hình, giờ nó có hình dáng của một cô bé quá đáng sợ.
Y thậm chí còn không thèm hỏi ý nghĩa của từ không’.
"Ai....lão đại, tôi đã nhìn thấy hết rồi, sao bây giờ lại xấu hổ thế?" trong khi nghiêng đầu sang một bên để nhìn kỹ hơn với những bím tóc đung đưa tinh nghịch.
Ôn Tần Khê chộp lấy chiếc khăn tắm quấn ở nách giống như các quý cô thường làm, sau đó mắng hệ thống: "Cô...!Cút!" cảm thấy bị xâm phạm.
"Hứa sẽ làm cho tôi tàng hình lần nữa, tôi sẽ rời đi," hệ thống mặc cả với y nói, "nếu không tôi sẽ tiếp tục xuất hiện mỗi lần ngài khỏa thân."
"Thật là một con cáo xảo quyệt! Được rồi, được rồi, cô thắng rồi, đồ bi3n thái.
Bây giờ tôi sẽ đuổi cô đi," y nói, ước gì có thể tát thẳng vào mặt hệ thống.
Jolie vừa cười vừa giễu cợt kéo chiếc khăn tắm quấn quanh người Ôn Tần Khê.
"Pfft.....!hahaha ngài quấn mình như con gái vậy!
Ôn Tần Khê sắc mặt tức giận ném chiếc dép vào hệ thống, quát: "Cút đi!" đuổi hệ thống đi một cách hiệu quả trước khi y đi tắm.
Khi y rời khỏi phòng tắm, cơ thể y như được tiếp thêm sinh lực và như được tái sinh nhưng lại bị quấy rầy bởi một yêu cầu video khác đến.
Ôn Tần Khê cởi tr@n nhận cuộc gọi sau khi kéo quần lên.
Y dựa lưng vào người liên lạc đang lục lọi tủ quần áo để tìm chiếc áo phông.
Vị Nguyên soái tội nghiệp bất ngờ phải đối mặt với một omega cởi tr@n với tấm lưng bóng mượt hướng về phía hắn.
Từ góc độ đó, hắn có thể thấy rõ vài giọt nước còn sót lại vuốt v e lưng Triệu Hiệp Thư chảy xuống lúm đồng tiền ở lưng dưới trước khi biến mất trong quần jean.
Tim đập thình thịch, Khước Nhiên Triết li3m môi dưới, nghiêng người để quay cận cảnh.
Hắn khao khát được hôn khô những giọt nước đó trong khi gặm nhấm cơ thể săn chắc của Triệu Hiệp Thư để lại những vết cắn tình yêu để tuyên bố chủ quyền.
Cảm thấy khô khốc, hắn vuốt v e từng tấc cơ thể của Triệu Hiệp Thư bằng đôi mắt đen như thú dữ đang rình rập con mồi.
Ánh mắt hắn quét lên trên và dừng lại ở tuyến pheromone sau gáy