"Ngươi nói gì?" hoàng đế hỏi, mặt đỏ bừng giận dữ với những đường gân nổi trên cổ và trán.
Không đợi y trả lời, gã đưa tay định tát y lần nữa nhưng cánh tay gã đã bị nắm chặt giữa không trung một cách đau đớn.
Bùng nổ trong cơn tức giận, gã đứng dậy chỉ để thấy Nguyên soái đang trừng mắt nhìn gã với ánh mắt có thể đóng băng toàn bộ vũ trụ.
Nhưng đó chưa phải là điều đáng sợ nhất ở Nguyên soái.
Điều đáng sợ nhất là lượng pheromone alpha tỏa ra từ người đàn ông.
Nhìn thấy Triệu Hiệp Thư bị đối xử như vậy, một cơn giận dữ bùng lên trong hắn, vô tình khơi dậy mong muốn bảo vệ omega này.
Dường như hắn đang bảo vệ Triệu Hiệp Thư khỏi ai không quan trọng, điều quan trọng là hắn phải bảo vệ omega đó bằng mạng sống của mình.
Pheromone alpha mạnh mẽ tràn ngập sảnh chính khiến hoàng đế bất lực ngay lập tức.
Phản ứng đầu tiên của Triệu Đế là run rẩy muốn mắng Nguyên soái, nhưng khi muốn mở miệng nói điều gì đó, lại phát hiện mình không thể nói được, giọng nói nghẹn lại trong cổ họng.
Khi cơ quan thụ cảm pheromone của gã cảm nhận được một loại pheromone lạ hống hách, đôi chân của gã dường như tan chảy khi chúng nhường chỗ.
Một luồng hơi nóng khủng khiếp bò dưới da khiến gã cuộn tròn trên mặt đất với vẻ mặt nhăn nhó.
Điều này sẽ không giế.t chết gã nhưng chắc chắn sẽ để lại vết sẹo cho hoàng đế.
"Nguyên soái dừng lại!" Ôn Tần Khê hét lên khi nhận ra Khước Nhiên Triết không có ý định dừng lại cho đến khi hoàng đế mất trí.
Tuy muốn người đàn ông này phải trả giá vì đã đánh mình nhưng lại không muốn hoàng đế lấy việc này làm cái cớ để hạn chế quyền lực quân sự của Nguyên soái và gây ra những rắc rối không đáng có.
Ôn Tần Khê lại gọi hắn mấy lần, đều vô dụng.
Chỉ khi nắm tay Nguyên soái, Khước Nhiên Triết mới lấy lại được sự tỉnh táo.
Khi ánh mắt rơi vào bàn tay đang nắm lấy tay mình, Khước Nhiên Triết ngơ ngác, chỉ số IQ giảm mấy bậc, lúng túng nhìn chằm chằm Triệu Hiệp Thư.
Hắn ngập ngừng nắm chặt tay Triệu Hiệp Thư, buông bỏ hết sự kiềm chế để tận hưởng khoảnh khắc quý giá này, lần đầu tiên họ nắm tay nhau.
Mặt khác, Ôn Tần Khê cũng không có để ý tới Khước Nhiên Triết, thậm chí còn không để ý tới nguyên soái đang ngơ ngác nhìn y.
Đôi mắt y dán chặt vào kẻ hèn hạ dám tát mình.
Y nhìn hoàng đế lấy lại trí thông minh và ho dữ dội trông như một con thú bị thương.
"Khước Nhiên Triết ngươi đã đi quá xa rồi! Ngươi đã quên mất thân phận của ngươi rồi à!" hoàng đế gầm lên khi những người hầu cận giúp gã đứng dậy, "Còn ngươi!" gã nói và chỉ vào Triệu Hiệp Thư, "Tốt nhất ngày mai ngươi nên gặp hiệp hội omega và kiếm cho mình một alpha liên kết đi.
Ngươi đã làm gia đình ta xấu hổ đủ rồi!"
Hai từ liên kết’ omega và alpha khiến Khước Nhiên Triết thoát khỏi trạng thái hôn mê, lẩm bẩm không mạch lạc, "Tôi sẽ làm điều đó...!tôi sẽ...!tôi sẽ làm điều đó."
Hai người đàn ông nhìn hắn bối rối, họ không hiểu ý hắn khi nói Tôi sẽ làm điều đó.
Làm chính xác những gì?
Nguyên soái dường như không hiểu gì cả.
Nhìn phản ứng của hai người, hắn vừa giải thích vừa siết chặt tay Triệu Hiệp Thư.
"Tôi sẽ là alpha của em ấy.
Tôi sẽ cưới em ấy.
***
Câu nói Tôi sẽ là alpha của em ấy và Tôi sẽ cưới em ấy cứ quanh quẩn trong tâm trí trống rỗng của Ôn Tần Khê.
Y không thể tin được nó cứ đi đi lại lại trong phòng y.
Khi những lời đó thoát ra khỏi miệng Khước Nhiên Triết, Ôn Tần Khê bật cười trong nước mắt vì nghĩ rằng Nguyên soái đang nói đùa nhưng alpha lại lặp lại lời đó với vẻ mặt nghiêm nghị.
Đó là lúc y nhận ra Nguyên soái không hề đùa giỡn và tiếng cười của y lập tức tắt ngấm.
Y nhớ mình đã nói một từ sau đó là "Chết tiệt", trước khi bước ra ngoài với những bước chân vội vã hướng về phía gian hàng.
Hai giờ sau, y đi đi lại lại khiến hệ thống cảm thấy choáng váng đến mức phải nói điều gì đó.
“Ông chủ bắt nhịp sẽ không giải quyết