Khi Triệu Hoàng Mỵ bước tới tán tỉnh Nguyên soái, Ôn Tần Khê không nhìn cũng không muốn nhìn, nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm vào khoảng không.
Sau đó, khi Khước Nhiên Triết cố gắng nắm lấy tay y, y đã vô thức từ chối hắn bằng cách đặt tay lên đùi mình, từ chối nhìn Nguyên soái dù chỉ một giây.
Khước Nhiên Triết cảm thấy bụng mình như thắt lại khi bị từ chối theo cách này, khiến hắn lo lắng hơn, những ngón tay đau đớn thọc vào lòng bàn tay hắn đến mức các đốt ngón tay trở nên trắng bệch.
“Chúng ta đang đợi hoàng đế nhưng chúng ta có thể bắt đầu thảo luận về con đường tiếp theo,” Hoàng hậu Vô Chi Thụ kiêu hãnh nói trong khi ra hiệu cho người hầu lấy đi chai rượu prosecco bị Triệu Hiệp Thư làm hỏng nhưng Ôn Tần Khê đã ngăn cô ta lấy chai trước khi uống thêm ba ngụm nữa.
“Tôi sẽ đảm bảo trừ khoản tiền đó vào tiền trợ cấp hàng tháng của bà,” Ôn Tần Khê nói sau khi đặt cái chai trở lại bàn cà phê, cái nhìn chết chóc của y dán chặt vào Hoàng hậu Vô Chi Thụ.
Bị nhìn theo cách đó khiến bà ớn lạnh sống lưng với cảm giác nguy hiểm tràn ngập quen thuộc đến không ngờ.
Nhiều năm trước bà cũng từng có cảm giác tương tự khi đối đầu với Cố Hiệp Niệm, mẹ của Triệu Hiệp Thư, bây giờ cô đang đối đầu với con trai của người phụ nữ đó.
Khước Nhiên Triết dán mắt vào Triệu Hiệp Thư, người vẫn lạnh lùng và thờ ơ với hắn.
Hắn cảm thấy muốn uống một ly để giải tỏa lo lắng nên đã lấy chai mà Triệu Hiệp Thư đã đặt trên bàn cà phê và trực tiếp uống nó trước mặt mọi người.
Những người phụ nữ họ Triệu nhìn chằm chằm vào Nguyên soái với vẻ khó tin.
Nguyên soái quái dị sạch sẽ không chịu ăn thức ăn từ thìa của chính em gái mình bằng cách nào đó đã được chữa khỏi bằng cách uống từ chiếc chai bị nhiễm độc của Triệu Hiệp Thư.
Triệu Hoàng Mỵ muốn nói với hắn rằng nó bẩn và hắn không nên uống nó nhưng mẹ ả đã véo vào đùi ả như một dấu hiệu để ả im lặng.
"Ta tin rằng tất cả các ngươi đã nhìn thấy hình ảnh lan truyền khắp toàn bộ đế chế Valim và chắc chắn rằng tất cả chúng ta đều có thể đồng ý về những gì phải làm.
Nguyên soái đương nhiên phải chịu trách nhiệm và kết hôn-," Hoàng hậu giải thích trước khi bị cắt ngang bởi tiếng cười khúc khích cuồng loạn của Triệu Hiệp Thư khiến Jolie, Hạ Bạch và Hắc Bảo đang lắng nghe sợ hãi sau khi hệ thống thông báo cho họ về một vở kịch máu chó sắp xảy ra.
"Ồ, tôi hiểu rồi...!vậy ra đây là lý do tại sao bà gọi tôi đến tận đây?...Vậy ra hai người," y chỉ vào Nguyên soái và Triệu Hoàng Mỵ, "Ngủ cùng nhau và hoàn thành liên kết tuyến thể nên bây giờ các bạn mãi mãi hết lòng vì nhau, phải không?"
Triệu Hoàng Mỵ: "Đúng"
Khước Nhiên Triết, "Không," họ đồng thời trả lời bằng hai câu trả lời khác nhau, Khước Nhiên Triết nhìn chằm chằm vào Triệu Hiệp Thư với đôi mắt như muốn nói em tin anh phải không? nhưng điều đó là vô nghĩa vì Ôn Tần Khê thậm chí còn không nhìn về phía hắn với vẻ mặt ngơ ngác.
"Hahaha......ồ, ồ.
Hai người, những nhân chứng duy nhất dường như không thể đồng ý hết a.
Hoặc là nó đã xảy ra hoặc nó không xảy ra vậy thì lời nói dối của ai?....Thật ra, dựa trên Thái độ của Nguyên soái đối với cô," chỉ vào Triệu Hoàng Mỵ, "anh ta nói sự thật.
Anh ta không làm gì cô ngoại trừ cô ở đầu bên kia...!đã làm mọi thứ với anh ta, phải không?"
"Thật ảo tưởng.
Anh không nhìn thấy dấu vết trên cơ thể tôi à? Tới mà nhìn vào gáy tôi xem.
Như này mà nói là anh ấy chưa làm gì tôi sao?" Ả nói và ả mở cổ áo ra để lộ hai vết đỏ sau cổ giống như vết cắn, "anh thấy không? Anh ấy đã đánh dấu tôi nên bây giờ chúng tôi phải kết hôn và anh càng chấp nhận điều đó càng sớm thì càng tốt."
Những tia lửa giận dữ trước đó dường như đã bùng phát thành một cơn thịnh nộ bùng cháy quy mô lớn, nhịp tim của Ôn Tần Khê tăng vọt, gây ra cảnh báo