____________
Ôn Tần Khê tức giận đến mức trên đường ra ngoài thô lỗ đụng phải Khước Nhiên Triết, vừa giận dữ bỏ đi vừa lẩm bẩm câu gì đó không nghe rõ.
Y thực sự rất ghét thế giới này.
Ở thế giới trước y hầu như không tiếp xúc với Triệu Hoàng Mỵ nhưng bây giờ ả lại dính chặt vào hông y như một vật ký sinh, một vật ký sinh mà y không thể giết được.
Ngay khi y quyết định thoát khỏi hai người này và tự mình hoàn thành nhiệm vụ, Khước Nhiên Triết cuối cùng cũng đuổi kịp y, nắm lấy khuỷu tay y, xoay Phượng Tử lại đối mặt với hắn.
Hai người ánh mắt nhìn nhau, Khước Nhiên Triết nói: "Trông cậu không giống vịt con xấu xí...!cậu trông rất đẹp trai," giọng điệu chân thành đến mức khiến nội tâm Ôn Tần Khê tan thành vũng.
Khước Nhiên Triết không chỉ nói vậy để tâng bốc Phượng Tử, hắn thực sự có ý đó.
Ngay từ ngày đầu tiên, Phượng Tử đã rất dễ nhìn và cuốn hút, đó là một trong những lý do khiến hắn không chống lại sự tiến bộ của mình nhiều như hắn đã làm với những người khác.
Chắc chắn, y không phải là người đẹp trai nhất trường nhưng vẻ ngoài của y khiến Khước Nhiên Triết tò mò và không cảm thấy kinh khủng khi làm bạn với y.
"Đừng để ý đến cô ấy, cô ấy chỉ là ác ý thôi, sau này tôi sẽ khiển trách cô ấy, nếu cô ấy không thay đổi, tôi sẽ trực tiếp đưa cô ấy về trụ sở."
Hắn tiếp tục, nhưng Ôn Tần Khê không nghe thấy gì sau khi được khen đẹp trai.
Cảm giác như mình có cơ hội lấy lại những gì thuộc về mình, y hỏi hệ thống, Jolie, làm thế nào để bạn trở thành một người phá hoại nhà được chứng nhận?
Hệ thống, ....
Lão đại không có đạo đức, hệ thống nói, Ôn Tần Khê không có phản ứng, trên mặt dần dần lộ ra nụ cười rạng rỡ, khiến cho Khước Nhiên Triết toàn thân nổi da gà.
Nụ cười đó đủ nguy hiểm để lật đổ các quốc gia, vậy làm sao một vị tướng thiếu kinh nghiệm có thể miễn nhiễm được?
"Hẹn gặp lại ở hộp đêm." Ôn Tần Khê nói, gỡ tay Thượng tướng ra khỏi khuỷu tay mình rồi lại bước đi.
Khước Nhiên Triết cảm thấy da mình nổi da gà khi được Phượng Tử ôm, cảm giác dễ chịu đến lạ thường.
Bằng cách nào đó, hắn thấy mình đang mỉm cười một cách ngốc nghếch khi gãi đầu trên con phố tối tăm.
Hắn đâu biết rằng trái tim y không còn thuộc về hắn nữa.
***
Giống như một chú chó con đang cố nhai xương khủng long, đó chính xác là cảm giác của Ôn Tần Khê.
Không có câu nói nào khác ngoài cắn nhiều hơn những gì bạn có thể nhai có thể mô tả đúng nhất tình hình hiện tại của y.
Y đã bị buộc phải ăn mặc nhưng y có chút hiểu biết về cách tán tỉnh một người đàn ông.
Với Khước Nhiên Triết, điều đó đến một cách tự nhiên nhưng giờ hắn buộc phải tìm đường qua hàng rào an ninh bọc sắt của Phúc Y Căn.
Thất vọng, y ngồi bên quầy bar đối diện khu VIP, nơi Phúc Y Căn được vây quanh bởi những quý cô xinh đẹp với bàn đầy những chai lọ đắt tiền và những chiếc ly đựng đầy sâm panh lấp lánh.
Làm sao y có thể tỏa sáng hơn tất cả những người phụ nữ này?
Ôn Tần Khê lo lắng gọi một ly vodka rồi uống cạn một hơi.
Vị đắng chát chảy xuống cổ họng khiến y nhăn nhó nhưng nó thực sự giúp y giảm bớt cảm giác khó chịu.
Mình đang rất lo lắng.
Làm sao tôi có thể tán tỉnh qua đàn gà mái được?” Ôn Tần Khê nói với hệ thống.
Hệ thống biết nhiệm vụ này sẽ kết thúc trong thảm họa nếu Ôn Tần Khê thực sự sử dụng năng lực của mình để tán tỉnh.
Sẽ cực kỳ lúng túng và robot vì gã mọt sách này chỉ giỏi lập trình.
Điều đáng mừng là nhân vật Phượng Tử đủ điên cuồng để xử lý tình huống như vậy nên đã khuyên: Sếp, ngài đang suy nghĩ quá nhiều về điều này.
Tất cả những gì ngài cần làm là sử dụng thiết lập tâm lý của mình, vấn đề sẽ được giải quyết.
Ôn Tần Khê nghe vậy tự nhiên vui mừng, nhưng lại không bỏ qua giọng điệu khen tôi mà hệ thống sử dụng, liền vặn lại: Chắc cô đang đùa tôi đấy.
Cô muốn tôi khen