Ôn Tần Khê vô thức nhướng mày nhìn cô với ánh mắt hoài nghi.
Cô có thể nghĩ ra kế hoạch gì để có thể giúp y sống sót trong thế giới này và cuối cùng là cứu y khỏi cái chết tức tưởi?
Lý Khiết Khiết nhìn xung quanh và thấy một số ánh mắt tò mò đang nhìn về phía họ, khiến cô quyết định thì thầm kế hoạch của mình.
Ở gần một người phụ nữ xinh đẹp tỏa ra mùi hương mùa xuân ngọt ngào như vậy, Ôn Tần Khê căng thẳng mong đợi một hình thức kí.ch thích nào đó như tự nhiên đã định nhưng khi hơi thở ấm áp của cô phả vào tai y thì chẳng có gì đáng nhớ xảy ra.
Y thậm chí còn không khó chịu bằng một phần mười khi Khước Nhiên Triết thì thầm với y, điều đã xảy ra quá thường xuyên.
Lúc đầu có cảm giác râm ran nhưng giống như que diêm bị quẹt, nó tắt lịm ngay lập tức.
Thật kỳ lạ, y nghĩ ngay khi cô nói xong.
Lý Khiết Khiết nán lại lâu hơn một chút sau khi cô thì thầm xong kế hoạch của mình khi nhìn chằm chằm vào chiếc cằm chẻ và làn da mịn màng của Lâm Tĩnh Tạ.
Cô thầm hy vọng có thể vô tình chạm vào má y bằng môi mình nhưng kế hoạch của cô ngay lập tức bị dội một gáo nước lạnh.
Thụ Phân đã quay trở lại để ép họ xa nhau bằng một câu nói vô liêm sỉ khác, "Xin lỗi.
"
Cuối cùng, cô cũng thua và hét vào mặt cậu, "Thằng nhóc ngu ngốc! Tốt hơn là cậu nên học cách cư xử sớm đi nếu không tôi sẽ đích thân đến đó và đánh cậu vài trận!" trong khi giận dữ chỉ vào Thụ Phân.
Thụ Phân, người đã bị Lý Khiết Khiết mắng mỏ, dường như không hối hận khi chọn cách thè lưỡi thô lỗ với cô.
Tức giận vì hành vi trẻ con của cậu, cô lao về phía trước để đánh cậu một trận tơi bời nhưng Ôn Tần Khê, người đang cân nhắc kế hoạch của mình, đã nắm lấy cánh tay của Lý Khiết Khiết và kéo cô đi trong khi tâm trí y đang chìm trong suy nghĩ.
Y vô tình dẫn Lý Khiết Khiết đang giận dữ trở lại phòng ăn chỉ để chứng kiến một sự kiện gây sốc.
***
Với sự ra đi của Lâm Tĩnh Tạ, bầu không khí trong nháy mắt trở nên lạnh như băng mặc dù lúc đó đang là giữa mùa xuân.
Khước Nhiên Triết không muốn để Lâm Tĩnh Tạ một mình với Lý Khiết Khiết quá lâu.
Ai biết được cô gái quyến rũ đó sẽ tẩy não kiểu gì với Lâm Tĩnh Tạ.
Hắn không muốn ở đây lâu hơn mức cần thiết nên hắn nói, "Nói đi," với giọng thiếu kiên nhẫn.
Triệu Hoàng Mỵ ban đầu rất vui khi cuối cùng cũng có được Khước Nhiên Triết cho riêng mình nhưng khi nhìn thấy hắn đã đặt một chân ở cửa, trái tim cô chùng xuống và không thể không bày tỏ sự bất bình của mình.
"Triết ca, làm ơ-" ả nói nhưng nhanh chóng ngậm miệng lại khi hắn ném cho ả một cái lườm dữ dội khiến ả ớn lạnh sống lưng.
Tại sao ả lại yêu một người đàn ông không cho ả suy nghĩ thứ hai?
Ngay cả ả cũng không thể trả lời câu hỏi đó.
Tất cả những gì ả biết là Khước Nhiên Triết chính là hơi thở của ả và không có hắn, không có ích gì để sống.
"Khước Nhiên Triết," cô sửa lại trước khi nói, "cha em sắp xếp cho em trở lại kinh đô, vì vậy em sẽ rời đi vào ngày mai.
Em đến để từ biệt.
" Ả mang vẻ mặt buồn bã nhích lại gần Khước Nhiên Triết trong khi lo lắng chà xát móng tay được cắt tỉa hoàn hảo của mình.
Khước Nhiên Triết không nói gì, hắn chỉ đứng dậy để rời đi nhưng Triệu Hoàng Mỵ đã nhanh chóng nắm lấy cánh tay hắn cầu xin hắn, "Em biết bây giờ anh không đặc biệt thích em nhưng em thích anh và muốn để lại cho anh một thứ gì đó.
Em biết anh sẽ thực sự yêu," trong khi người hầu đặt hộp gỗ ngay trước mặt Khước Nhiên Triết.
Triệu Hoàng Mỵ hào hứng mở hộp cho hắn khoe thanh kiếm huyền thoại Hắc An Trị, niềm tự hào và niềm vui của Triệu gia.
Mặc dù không rõ nguồn gốc của thanh kiếm, nhưng chủ sở hữu ban đầu là Triệu tướng quân, ông cố của Triệu Hoàng Mỵ có biệt danh là Kẻ hủy diệt khi ông chinh phục các Vương quốc cho đến khi không còn gì kể cả gia súc.
Ông một tay mở rộng lãnh thổ quốc gia, chinh phục mọi kẻ thù nhưng sau tất cả, cơn khát máu của ông vẫn chưa nguôi.
Truyền thuyết kể rằng ông đã trở thành một kẻ điên khát máu truy đuổi các đồng minh của quốc gia mình trái với mong muốn của hoàng đế.
Điều này khiến một vị