Chứng Hồn Đạo
Chương 1 09: Bắt Được
Dịch và biên tập: Zeroman
Nguồn: tangthuvien
Một trảo không thành, Tiêu Đỉnh Thiên rống giận liên tục. Lúc này Linh Tuệ phách đã triệt để thu hồi Thanh Thận hồ lại, đồng thời thu nạp khống chế Bảo Quang tháp.
Mà Trung Khu phách hiện tại lại rống to lên từng tiếng, vốn thân thể chỉ lớn như lòng bàn tay, nhưng đột nhiên phát ra một cỗ khí tức vô cùng bá đạo, mảnh linh quang màu xanh xung quanh cũng sáng rực cả lên. Toàn bộ thân hình của Trung Khu phách bắt đầu to lên. Thần thông Vạn Trượng đang được Trung Khu phách thi triển ở ngay bên ngoài.
Bản mệnh thụ trên đỉnh đầu của Lệnh Hồ cũng theo thế mà lớn dần lên, mảnh linh quang màu xanh dần được mở rộng ra để chống đỡ thân thể càng lúc càng lớn, càng lúc càng cao của Trung Khu phách.
Một trảo không thành, Tiêu Đỉnh Thiên tiếp tục vung ra ba bốn trảo nữa. Nhưng đều bị Bảo Quang tháp do Linh Tuệ phách khống chế phát ra màn linh quang màu đỏ tím ngăn chặn lại.
Đến khi cảm nhận được thân thể càng lúc càng khổng lồ cùng khí tức vô cùng bá đạo do Trung Khu phách ở bên cạnh phát ra thì Tiêu Đỉnh Thiên kinh hãi, làm gì còn tâm tình tiếp tục công kích màn linh quang phòng ngự quá mức bi3n thái của Bảo Quang tháp chứ. Hắn đứng ở một bên ngơ ngác nhìn Trung Khu phách từ từ biến thành một người khổng lồ.
Tiêu Đỉnh Thiên cũng biết rằng màn ánh sáng bảo vệ màu đỏ tím của Bảo Quang tháp do Linh Tuệ phách phát ra đã gần đến cực hạn, chỉ cần hắn tiếp tục tung vài trảo ra nữa là có thể công phá được. Lúc đó chắc chắn Lệnh Hồ sẽ bị hắn đánh chết ngay. Nhưng ngay lúc cảm nhận được khí tức của Trung Khu phách thì hắn đã bị chấn trụ rồi, chỉ còn biết há hốc miệng, vẻ mặt tràn đầy kinh hãi nhìn về Trung Khu phách. Ban đầu Trung Khu phách lớn dần lên bằng hắn, nhưng sau đó không hề có dấu hiệu ngừng lại, mãi cho đến khi đạt đến độ cao gần chín mươi trượng thì mới có dấu hiệu ngừng lại. Qua thêm một lúc nữa, độ cao của Trung Khu phách đã đạt đến trăm trượng rồi, đồng thời, một cỗ khí tức hồng hoang thê lương cũng từ thân thể Trung Khu phách tản phát ra ngoài một cách mãnh liệt.
Trung Khu phách ngừng đến đây thì có chút rống giận, hét lên một tiếng. Trong phút chốc, cả không gian như vì tiếng hét này mà rung động lên. Mây đen nặng nề trên bầu trời cũng tụ lại càng lúc càng nhiều hơn, phảng phất bao trùm cả bầu trời, sắc trời lộ vẻ âm u trầm thấp vô cùng.
Trung Khu phách hiện tại rất khó chịu. Phải biết rằng môn thần thông Vạn Trượng đã được hắn tu luyện đến viên mãn, nên hắn mới thoát khỏi trạng thái bóng đen, hiển hóa chân hình được. Nhưng, khi hắn đang tận lực sử dụng thần thông của mình ở bên ngoài thì gặp phải trở ngại, mà trở ngại này lại chính là quy tắc của thiên địa tại Tu Tiên giới!
Thật ra Trung Khu phách cũng không muốn biến thân thể của mình cao lớn đến cực hạn là vạn trượng, hắn chỉ muốn biến cao đến khoảng ngàn trượng, rồi bắt đầu đùa giỡn với tên khốn Tiêu Đỉnh Thiên như đang đùa giỡn với một con kiến hôi mà thôi, đó chính là mục đích ban đầu của Trung Khu phách. Nhưng không ngờ, khi thân thể Trung Khu phách đạt đến trăm trượng thì bỗng nhiên trong lòng có điều cảm nhận. Trong phút chốc, Trung Khu phách đã hiểu ra, đó là thần thông Vạn Trượng của hắn khi sử dụng ở Tu Tiên giới sẽ bị hạn chế lại.
Thần thông Vạn Trượng của hắn khi sử dụng ở Tu Tiên giới tối đa chỉ sử dụng được đến một trăm chín mươi trượng mà thôi, một khi đạt đến gần hoặc đạt đến hai trăm trượng thì phải gặp thiên kiếp. Đến lúc đó, Trung Khu phách sẽ bị biến thành tro bụi ngay, chứ đừng nói chi đến việc đạt đến ngàn trượng như ban đầu.
Tuy có chút đè nén, nhưng thân thể Trung Khu phách đã cao đến trăm trượng rồi, tính ra còn lớn hơn gấp đôi thân thể Yêu tộc chỉ có bốn mươi trượng của Tiêu Đỉnh Thiên. Hơn nữa, sức mạnh của Trung Khu phách còn rất cường đại.
Chỉ dựa vào khí tức thôi cùng lực lượng thân thể thôi, rõ ràng sức mạnh của Trung Khu phách đã hơn xa Tiêu Đỉnh Thiên bây giờ.
- Cái này...cái này...cái này là sự thật sao?
Tiêu Đỉnh Thiên đứng ở phía đối diện vẫn không thể tin được những gì đang diễn ra trước mặt hắn.
Nhìn thấy Trung Khu phách thân cao trăm trượng đứng ở trước mặt như một người khổng lồ ở trong trời đất, Tiêu Đỉnh Thiên vô cùng kinh hãi.
- Ta không tin! Ngươi không thể nào mạnh đến như vậy! Chỉ là ảo giác, đúng, chỉ là ảo giác mà thôi!
Tiêu Đỉnh Thiên hét lớn lên một tiếng, đôi mắt đỏ bừng lên. Bàn tay khổng lồ vừa vươn ra thì Nga Mi châm đã hóa thành một cây gậy to lớn, rồi rớt vào trong tay hắn. Hắn liền vận dụng sức mạnh đập xuống đầu Lệnh Hồ đang khoanh chân ngồi bất động như tượng ở trên đất kia!
Tiêu Đỉnh Thiên không hề nhìn đến Trung Khu phách khổng lồ trên đỉnh đầu Lệnh Hồ nữa, hét lớn lên một tiếng:
- Chỉ cần tiêu diệt ngươi, mấy cái thần thông Hồn đạo quỷ quái kia sẽ không còn nữa!
Nếu như Tiêu Đỉnh Thiên sớm tấn công thì Bảo Quang tháp tuyệt đối không ngăn được thế công của hắn. Nhưng hiện tại thân thể trăm trượng của Trung Khu phách đã thành, sao có thể để Tiêu Đỉnh Thiên lớn lối được? Ngay khi cây gậy trong tay Tiêu Đỉnh Thiên định đánh xuống thì đã bị Trung Khu phách đã một cước bay ra xa!
Một tiếng ầm vang lên, toàn bộ thân hình Tiêu Đỉnh Thiên bay ra xa đến vài trăm thước, đập mạnh vào hàng rào ảnh linh khí màu xanh tạo nên, sau đó bắn mạnh ngược trở lại.
B.ạ.n..Đ.a.n.g..Đ.ọ.c..T.r.u.y.ệ.n..T.ạ.i..W.e.b.s.i.t.e..T.r.u.y.e.n.G.i.C.u.n.g.C.o...c.o.m.
Trong giây lát chạm vào đó, những bùa chú trên rào chắn tung bay, nếu Tiêu Đỉnh Thiên không phải là chủ nhân của tiên khí Định Hồn Bài, sợ rằng những bùa chú đó đã dẫn phát "tá thiên đạo pháp" đang được phong ấn trong đó.
Cái gọi là "tá thiên đạo pháp" thực chất là một loại pháp thuật được lưu truyền từ thời xa xưa. Với linh lực ở Tu Tiên giới, các tu sĩ không thể nào sử dụng các loại pháp thuật được, mà muốn sử dụng pháp thuật thì phải cần đến một lực lượng có ẩn chứa pháp tắc huyền ảo ở bên trong, tức là pháp lực mới sử dụng được.
Nhưng mọi người đều biết pháp lực chính là lực lượng của những người đã chứng nhận được đại đạo, phi thăng thành chánh quả, một khi đã chân chính trở thành tiên nhân thì mới có được pháp lực.
Cho nên, nếu như người tu tiên muốn sử dụng một số loại pháp thuật, thì chỉ còn cách thông qua phù chú, câu thông mượn năng lực của các tiên nhân đã đắc đạo, sau đó đem phong ấn vào bên trong. Đây chính là cái được gọi là "Tá thiên đạo thuật."
Tiêu Đỉnh Thiên bị một cước của Trung Khu phách đá bay ra, lúc ngừng lại thì sắc mặt trắng bệch, khóe miệng tràn máu, ngũ tạng lục phủ như bị sôi trào cả lên.
Tiêu Đỉnh Thiên thật sự quá sợ hãi rồi. Lực lượng phòng ngự mạnh mẽ của thân thể Yêu tộc vậy mà không chịu nổi một cước của đối phương, làm ình phải bị nội thương. Đây là lực lượng mạnh mẽ, kinh khủng đến mức nào cơ chứ?
Cho dù là lúc đối đầu với đạo tôn Yêu Hồn đạo sử dụng cả tiên khí Cự Thân bài, hóa thành thân thể trăm trượng thì chính đạo tôn Yêu Hồn đạo cũng không có lực lượng mạnh mẽ đến như vậy đâu a, chính Tiêu Đỉnh Thiên đã từng cảm nhận được điều đó rồi.
- Tin đồn quả nhiên không phải là vô căn cứ, Lệnh Hồ Hoa Nam châu thật sự có thực lực làm cho tu sĩ Độ Kiếp kỳ phải kiêng kỵ!
Lúc này lòng của Tiêu Đỉnh Thiên vô cùng hoang mang, đã bắt đầu có ý thối lui.
Thấy Trung Khu phách đưa một tay đánh tới, Tiêu Đỉnh Thiên nào dám cứng đối cứng chứ, vội vàng thuấn di đi sang một chỗ khác.
Mà bản thân Tiêu Đỉnh Thiên hiện tại cũng có chút kêu khổ. Vốn với tu vi Độ Kiếp trung kỳ của hắn, nếu như muốn chạy thì chỉ cần thuấn di là được, lúc đó thuấn di một cái là vượt ra xa đến ba trăm dặm, ai có thể bắt hắn được? Nhưng vì có hàng rào cấm chế linh quang màu xanh nước biển do tiên khí Định Hồn bài phát ra nên hắn không thể nào thuấn di ra ngoài được. Trừ phi hắn phải triệt tiêu đi hàng rào cấm chế trước. Nhưng không chỉ việc thi triển hàng rào cấm chế này phải cần thời gian chuẩn bị, mà lúc thu hồi triệt tiêu cũng cần một chút thời gian.
Với chu vi tám trăm thước hiện tại của hàng rào cấm chế, mà thân thể hiện tại của Trung Khu phách cao đến trăm thước thì không có một chỗ nào ở trong hàng rào cấm chế Trung Khu phách không thể đánh đến được cả. Tiêu Đỉnh Thiên vừa mới thuấn di tới một chỗ khác thì hai tức sau, bàn tay khổng lồ của Trung Khu phách đã đánh đến.
Liên tục thuấn di mấy lần mà không thể thoát khỏi sự truy đuổi của bàn tay khổng lồ Trung Khu phách, Tiêu Đỉnh Thiên cắn răng một cái rồi nổi giận gầm lên một tiếng, không chạy trốn nữa mà cầm cây gậy to lớn trong tay đánh vào bàn tay khổng lồ ấy!
Tiêu Đỉnh Thiên muốn dò xét xem lực lượng của Trung Khu phách mạnh đến đâu, mà chính Trung Khu phách cũng muốn dò xét xem thực lực Tiêu Đỉnh Thiên còn lại bao nhiêu, nên không hề tránh né gì cả, nắm tay vẫn đánh tới cây gậy to lớn đó.
Ầm!
Một tiếng nổ vang lên...
Một chưởng của Trung Khu phách đã đánh lui Tiêu Đỉnh Thiên ra xa, nhưng bàn tay của hắn cũng bị cây gậy to lớn đập trúng, đau đến mức phải vội vàng rụt tay về, cắn răng trợn mắt