Chứng Hồn Đạo
Chương 14 0: Đông Thắng Châu
Dịch và biên tập: Zeroman
Nguồn: tangthuvien
Được sự trợ giúp của Anh Biến đan, rốt cuộc Nạp Lan Bạch Y thuận lợi đột phá Xuất Khiếu kỳ, tiến lên Phân Thần kỳ, trở thành một tu sĩ cao giai.
Nửa năm sau đó, Nạp Lan Bạch Y tiếp tục ở đình lớn để trui luyện thần niệm, kết hợp với tâm pháp luyện hồn Lệnh Hồ truyền cho. Sau khi hai chiếc thuyền thần đình song song tới An Thông cảng ở Đông Thắng châu, cảnh giới thần niệm của Nạp Lan Bạch Y đã từ Phân Thần sơ kỳ tiến thẳng đến Phân Thần trung kỳ.
Cũng trong nửa năm này, nhờ Khí Phách Lôi đế đã hiển chân hóa hình được, thần niệm Lệnh Hồ càng cường đại hơn, có lĩnh ngộ đối với lực lượng của kiếp lôi.
Những tu sĩ Hợp Thể kỳ đại viên mãn khác, nếu họ muốn dẫn phát thiên kiếp để tiến lên Độ Kiếp kỳ thì cần phải có cơ duyên, sau đó cần vượt qua thiên kiếp để tiến giai Độ Kiếp kỳ. Nhưng vì công pháp của Khí phách Lôi đế đã đạt đến đại viên mãn, cùng với việc hắn chưởng khống hai kiện cổ bảo linh khí, nên Lệnh Hồ đã hiểu được đôi chút lực lượng của thiên kiếp. Nếu tu vi Lệnh Hồ đạt đến Hợp Thể kỳ đại viên mãn, hắn sẽ dễ dàng dẫn phát thiên kiếp hơn người khác rất nhiều.
Mà cảnh giới thần niệm của Lệnh Hồ hiện nay đã đạt đến Độ Kiếp hậu kỳ.
Tuy nói vì Lệnh hồ muốn kết xuất Thủy tuyệt đan, nên hắn đã không dám tu luyện, thậm chí là áp chế tu vi tự động tăng trưởng cho đến khi tìm được Thủy tuyệt chi địa, nhưng bảy thần phách trong tinh thần thức hải lại không có phút giây nào ngừng tu luyện cả.
Thậm chí cả bốn thần phách trong bảy phách đã hiển chân hóa hình cũng không có phút giây nào ngừng tu luyện cả, họ vẫn luôn dốc lòng tu luyện để đạo hạnh của bản thân càng thêm tinh túy và vững chắc. Về phần ba phách Lực phách, Tinh phách, Anh phách, bởi vì còn chưa đạt tới cảnh giới hiển chân hóa hình nên họ càng phải nỗ lực để công pháp sớm ngày đạt đến viên mãn, giúp thân thể hiển chân hóa hình.
Cho nên, tuy nhìn bề ngoài Lệnh Hồ không làm gì, thường xuyên tới tửu lâu để ăn uống, nhưng những hồn phách trong tinh thần thức hải của hắn không lúc nào không cường đại hơn. Mà hồn phách càng mạnh, linh hồn của Lệnh Hồ sẽ càng cường đại hơn, linh hồn càng cường đại, tất nhiên thần niệm sẽ mạnh hơn.
Qua một năm mười ba ngày, rốt cuộc hai chiếc thuyền thần đình song song đã tới Đông Thắng châu, dừng chân ở An Thông cảng.
Trong suốt thời gian trên thuyền, người Cực Lạc cung không tới quấy rầy Lệnh Hồ, bản thân Nguyệt Vũ Phong Hoa vẫn luôn hi vọng Lệnh Hồ có thể trả lại hai kiện pháp bảo Lôi Công chùy và Điện Quang đục lại cho Cực Lạc cung trước khi xuống thuyền, nhưng nàng đã thất vọng. Bởi vì nàng thấy Lệnh Hồ không có liên lạc gì với Cực Lạc cung bọn họ, hiển nhiên không có ý tứ trả lại hai kiện cổ bảo cho Cực Lạc cung.
Thấy Lệnh Hồ lãnh đạm ngự cự kiếm nhiều màu rời đi, trong mắt Nguyệt Vũ Phong Hoa hiện lên sự thất vọng và tức giận.
Ánh mắt vốn trầm tĩnh từ trước đến nay của Diệp Lạc Quy Trần cũng hiện lên nét tàn khốc trong nháy mắt, nhưng ngay sau đó lại khôi phục sự bình tĩnh thường ngày.
B.ạ.n..Đ.a.n.g..Đ.ọ.c..T.r.u.y.ệ.n..T.ạ.i..W.e.b.s.i.t.e..T.r.u.y.e.n.G.i.C.u.n.g.C.o...c.o.m.
An Thông cảng ở Đông Thắng châu còn phồn hoa hơn Vạn Thông cảng ở Hoa Nam châu đến mấy lần. Tuy ở đây cũng có những cây đại thụ to lớn, nhưng quy mô cấu tạo thành cảng cho hai chiếc thuyền thần đình song song rộng hơn Vạn Thông cảng nhiều, số lượng cây cũng rất dày đặc.
Ở đây có rất nhiều cửa hàng để người tu tiên trao đổi vật phẩm với nhau, trên mỗi cửa hàng có treo những bảng hiệu nhiều màu, người khác từ xa nhìn vào đã biết tên cửa hàng này là gì.
An Thông cảng có tất cả mười hai phố lớn. Trừ những phố cơ bản nhất như: phố bán tài liệu luyện khí, phố bán tài liệu luyện phù, phố trao đổi tài liệu luyện đan, phố trao đổi pháp bảo, phố trao đổi phù chú, phố trao đổi linh đan, phố tạp hóa và phố tửu lâu ra, thì ở đây còn có bốn phố buôn bán nô lệ.
Bốn phố buôn bán nô lệ này, theo thứ tự lấy phố xá buôn bán lô đỉnh của tu sĩ nhân loại làm chủ, sau đó đến phố xá Yêu thú, phố xá Hải yêu, phố xá Thụ yêu.
Nếu nhắc mấy chữ "phố xá buôn bán lô đỉnh" cho các tu sĩ Hoa Nam châu biết, tin chắc không có một ai hiểu. Lô đỉnh ở đây là chỉ những tu sĩ có căn cốt tu tiên đặc biệt, thích hợp tu luyện các pháp môn làm lô đỉnh. Một khi công pháp đạt đến đại thành, các tu sĩ ấy sẽ làm lô đỉnh hi sinh chính mình và mang lại rất nhiều chỗ tốt cho chủ nhân của họ. Các pháp môn tu luyện lô đỉnh này thường được gọi là Giá y chi thuật.
Phố xá Yêu thú, hiển nhiên để chỉ những Yêu thú bị người tu tiên bắt đi, sau đó đem đến phố xá Yêu thú này để làm vật buôn bán trao đổi.
Điều làm cho các tu sĩ lần đầu tiên tới Đông Thắng châu phải trợn mắt há mồm chính là phố xá Yêu thú này không phải do tu sĩ Nhân tộc chưởng khống, mà do chính các Yêu tu khống chế. Lão bản của mỗi cửa hàng đều là các Yêu tu.
Thật ra Đông Thắng châu và Hoa Nam châu có sự khác biệt rất lớn, trừ phong cảnh địa lý khác nhau ra, địa vị của Yêu tộc và Nhân tộc cũng khác nhau. Yêu tộc và Nhân tộc ở đây đều có địa vị ngang nhau, đi đến đâu cũng có thể thấy cảnh tượng các tu sĩ Nhân tộc và Yêu tộc chung sống hòa thuận với nhau.
Tuy nói cửa hàng của các tu sĩ Nhân tộc ở An Thông cảng rất nhiều, nhưng có ít nhất một phần ba cửa hàng lại do chính các tu sĩ Yêu tộc mở.
Còn ở Hoa Nam châu, hầu như các Yêu thú - Yêu tu đều ở trong Yêu Lâm sơn mạch, và để chống lại sự cường thế của tu sĩ Nhân tộc, có thể nói các Yêu thú - Yêu