Chứng Hồn Đạo
Chương 152 : Chọc Giận
Dịch và biên tập: Zeroman
Nguồn: tangthuvien
Thật ra Câu Phá Thiên nghĩ lầm rồi, tiến vào Độc Câu sơn chỉ là thần niệm đang ở trạng thái thần du chi thuật của Lệnh Hồ mà thôi, chứ không phải là nguyên thần. Nếu Lệnh Hồ có nguyên thần, sợ rằng khi nguyên thần Lệnh Hồ vừa tiến vào, Câu Phá Thiên đã sợ hãi đến nỗi phải quỳ rạp trên đất rồi.
Phải biết rằng tu vi Lệnh Hồ còn chưa đạt tới cảnh giới có thể hợp thành nguyên thần, thậm chí còn chưa đến Nguyên Anh Cho nên, hắn chỉ có cách đưa thần niệm mình tiến vào trạng thái thần du chi thuật thoát xác, để tiến vào Độc Câu sơn.
Bản thân nguyên thần chính là do Nguyên Anh cùng tinh, khí, thần hợp thể lại, tiến hành lột xác. Mà tinh khí thần chính là linh hồn, thử nghĩ mà xem, mỗi một linh hồn trong ba linh hồn chúa tể của Lệnh Hồ đều cường đại hơn rất nhiều các linh hồn thông thường, chứ đừng nói chi đến việc lúc hợp nguyên thần thì cả ba hồn bảy phách đều sẽ kết hợp với Nguyên Anh.
Dĩ nhiên, chắc chắn Lệnh Hồ sẽ không lập tức để ba hồn bảy phách hợp thành thập phương chi niệm ngay khi Mệnh hồn độc lập hóa hình thành công, càng không để cho ba hồn bảy phách cùng với Nguyên Anh hợp lại thành nguyên thần sau khi tu vi chân thực của hắn đạt tới Hợp Thể kỳ.
Sau khi Mệnh hồn độc lập hóa hình xong, thân thể của Lệnh Hồ cũng chính là Mệnh hồn, Mệnh hồn là thân thể. Cho nên, nguyên thần của Lệnh Hồ cũng chỉ có thể hợp thể với Mệnh hồn mà thôi.
Cũng may Mệnh hồn lấy thân thể để độc lập hóa hình, nên sẽ ngưng kết ra Nguyên Anh cùng lực lượng linh hồn Mệnh hồn khổng lồ. Nếu như Lệnh Hồ có thể có năm linh Anh, tất nhiên sẽ chia linh hồn lực khổng lồ của Mệnh hồn ra làm năm phần, để cho năm Nguyên Anh đều có linh hồn lực của Mệnh hồn, lúc đó việc Mệnh hồn độc lập hóa hình ra thân thể cũng dễ dàng hơn. Nhưng bởi vì Ngũ Hành Kim Đan đã bể tan tành, nên lúc kết xuất Nguyên Anh, Lệnh Hồ chỉ có thể kết xuất một linh Anh mang đặc tính Ngũ Hành mà thôi. Đến lúc đó, chỉ một mình linh anh Ngũ Hành thừa nhận lực lượng khổng lồ của Mệnh hồn, Lệnh Hồ đoán được thân thể mình sẽ rất đau đơn.
Nhưng mà, có thể tưởng tượng xem sau khi Lệnh Hồ có được Nguyên Anh, rồi hợp lại thành nguyên thần được thì hắn sẽ mạnh mẽ đến mức nào?
Lúc này Câu Phá Thiên tưởng lầm có tu sĩ đỉnh giai nào dùng nguyên thần đến đây nhìn trộm, nên rất bất mãn.
Câu Phá Thiên hắn là ai? Là người đã hùng cứ Độc Câu sơn nhiều năm, từ trước tới nay không tranh quyền thế, không hại ai cả, có ai tu tiên ở Đông Thắng châu mà không biết điều này? Nhưng lúc này lại có người tới xâm nhập Độc Câu sơn, như vậy không phải là tát vào mặt hắn một cái sao? Chẳng lẽ người này thật sự cho rằng Câu Phá Thiên hắn chỉ là một quả hồng mềm, muốn nắm thế nào thì nắm, muốn cầm thế nào thì cầm?
Nguyên thần Câu Phá Thiên lập tức thoát ra ngoài cơ thể, thuấn di đi đến chỗ nguyên thần người kia đang mạnh mẽ xâm nhập vào khu vực có cấm chế.
Mà thật ra khi nãy thần niệm của Lệnh Hồ cũng không tính mạnh mẽ xâm nhập vào khu vực có cấm chế thật, hắn làm vậy là vì muốn dẫn dụ Câu Phá Thiên ra.
Quả nhiên thần niệm của Lệnh Hồ mới chỉ tiếp xúc với cấm chế tại một khu vực có độc trì(1) sâu trong lòng núi Độc Câu sơn một chút thôi thì đã có một đạo thần niệm mạnh mẽ quét đến, sau đó nguyên thần của đối phương cũng đột nhiên hiện ra trước mặt.
- Cao nhân phương nào? Đã dám một mình xông vào Độc Câu sơn ta, cớ sao không ra gặp mặt?
Nguyên thần Câu Phá sơn phát ra kim quang lóng lánh, linh quang chuyển động. Tuy nói Câu Phá Thiên là Yêu tu toái đan hóa hình, nhưng nguyên thần không thể nào hóa hình được.
B.ạ.n..Đ.a.n.g..Đ.ọ.c..T.r.u.y.ệ.n..T.ạ.i..W.e.b.s.i.t.e..T.r.u.y.e.n.G.i.C.u.n.g.C.o...c.o.m. Cho nên nguyên thần hiện ra trước mặt Lệnh Hồ hiện giờ là một con hạt thú chín đuôi. Hai con mắt sắc hẹp của nó phát ra ánh sáng, nhìn chằm chằm vào nơi thần niệm của Lệnh Hồ đang đứng.
Lệnh Hồ đã dụ dẫn Câu Phá Thiên thành công, tuy việc nguyên thần đối phương tự động đưa đến có chút ngoài ý muốn, nhưng xem như mục đích ban đầu của Lệnh Hồ đã đạt được.
Thần niệm đang tản phát trong hư không của Lệnh Hồ chầm chậm hiển hóa chân hình ra, rồi biến hóa như một nguyên thần thực thụ, hiện ra trước mặt nguyên thần của Câu Phá Thiên.
- Ngươi chính là Câu Phá Thiên - người đứng đầu Độc Câu sơn?
Lệnh Hồ thản nhiên hỏi.
- Các hạ là ai?
Trong lòng rất giận dữ, Câu Phá Thiên không đáp mà lạnh lùng hỏi ngược lại.
Lệnh Hồ muốn làm cho Câu Phá Thiên giận dữ, tốt nhất là có biện pháp làm cho đối phương quyết đấu đến nỗi không chết không thôi. Có như vậy Lệnh Hồ mới thực hiện được kế hoạch của mình là bắt được Câu Phá Thiên. Nếu không, một khi Câu Phá Thiên có ý định bỏ chạy, dù cho Lệnh Hồ có thi triển hết thần thông thì cũng không thể ngăn được thần thông thuấn di của đối phương.
Cho nên, thái độ Lệnh Hồ lúc này vô cùng cao ngạo, thể hiện rõ dưới mắt hắn không còn người nào để hắn phải kiêng kỵ nữa:
- Ta là người ở đâu, ngươi còn chưa có tư cách biết. Ta tới tìm ngươi là vì có chuyện muốn ngươi làm!
Câu Phá Thiên quả thực tức muốn nổ phổi, nhưng tính tình vốn cẩn thận nên hắn còn chưa xuất thủ. Hắn cố gắng đè nén lửa giận trong lòng, lạnh lùng nhìn tên xâm lăng cuồng ngạo tự tiện xông vào Độc Câu sơn này.
Nhưng câu nói tiếp theo của Lệnh Hồ lại làm cho Câu Phá Thiên không thể nào trấn trụ được nữa, hoàn toàn tức điên lên.
- Ta cần ba viên Yêu Đan hậu kỳ, đừng nói với ta là không có. Khi nãy ta đã phát hiện thấy Độc Câu sơn của ngươi có năm con Yêu thú đạt đến Yêu Đan hậu kỳ.
Câu Phá Thiên nổi điên lên, rống giận:
- Chết tiệt, lấn ta quá đáng. Cho dù ngươi là người phương nào, cũng đừng mơ thoát khỏi đây hôm nay, chịu chết cho ta!
Kim quang xung quanh nguyên thần Câu Phá Thiên bùng cháy mạnh mẽ, nguyên thần hạt thú hung lệ đánh tới Lệnh Hồ. Chín cái đuôi bò cạp mạnh mẽ tung ra, muốn xé Lệnh Hồ thành ngàn vạn mảnh nhỏ.
Nhưng ngoại trừ linh hồn lực, hoặc thiên phú thần thông ra, nguyên thần không thể sử dụng bất kỳ pháp thuật nào cả. Nguyên thần Câu Phá Thiên giận dữ đánh tới Lệnh Hồ chỉ là lực lượng thuần túy của nguyên thần mà thôi, nói nguyên thần đấu với nguyên thần, nhưng thực chất là hai bên đang vật lộn với nhau. Bởi vì bản thể của Câu Phá Thiên là bò cạp chín đuôi, nên hắn có thể lợi dụng thiên phú thần thông của mình, chín cái đuôi bò cạp như chín lưỡi dao độc sắc bén, quét tới thần niệm hình thể của Lệnh Hồ.
Tuy Lệnh Hồ cố ý chọc giận Câu Phá Thiên, nhưng không dám khinh thường công kích Câu Phá Thiên chút nào, đặc biệt là lưỡi móc của chín cái đuôi bò cạp.
Bởi vì hình thể Lệnh Hồ lúc này là do thần niệm