Editor: Đan Mộc
Có lẽ đó là một giấc mơ...
Tro bụi bay múa trong từng tia sáng hắt vào căn phòng đóng kín, mùi vị mốc meo, dơ bẩn hun đến mức khiến người ta hoa mắt chóng mặt.
Trên cửa sổ, bóng người lờ mờ kéo dài há miệng lớn, khằng khặc cười quái dị, thấp giọng thì thầm, như thể đang đứng ở ngoài nhìn vào ác ma trong lồng.
Hắn mơ hồ nghe được người bên ngoài bình phẩm từ đầu đến chân hắn:
【...!Đây chính là vị vương tử kia? 】
【 Thật đáng thương, lẽ nào hắn sẽ bị nhốt cả đời trong này sao? 】
【 Đương nhiên, từ lúc mới sinh ra đã ở đây, lớn vậy rồi mà ngay cả nói cũng không biết, ai bảo tiên đoán...!Tiên đoán sẽ không sai, hắn...!】
【 Vậy tại sao vương không giết hắn?】
【 Ngươi không biết, hắn lớn lên cực kỳ giống mẫu thân của vương, mà vương đối với mẫu thân mình...!Xì...!】
【 Mày da và tướng mạo của hắn thực sự...!rất đẹp, thậm chí còn đẹp hơn bất kỳ công chúa nào ta từng thấy 】
【 Thích không? Hắc, ngươi có thể dùng đồ ăn đi thử thử, dù sao từ nhỏ tới giờ không có ai dạy hắn, cái gì cũng không hiểu, như một con thú hoang vậy, ngươi có thể...!】
【 Vẫn là thôi đi, trong đó hôi quá 】
【 Nói cũng đúng! Ha ha ha —— 】
【 Ha ha ha —— 】
Tiếng cười nhạo chói tai đâm xuyên màng nhĩ! Cả thế giới phảng phất như đang kêu gào.
Hắn ôm chặt cái đầu đang đau như búa bổ, lửa giận bùng cháy trong lồng ngực sắp thiêu chết chính hắn! Hắn muốn đứng lên, muốn giết sạch tất cả những kẻ sỉ nhục hắn!
Nhưng hắn không làm được, bởi vì số xích sắt đó.
Hắn ——
"Meo!"
Tiếng mèo kêu vội vàng mà trong trẻo đột nhiên vang lên, từ hiện thực phá vỡ mộng cảnh hỗn loạn bất kham, đánh mạnh vào ý thức của hắn!
Người đang nằm trên giường đột nhiên mở mắt ra, màu xanh như băng lập tức mạnh mẽ cắt bóng tối ra! Dưới từng tia từng tia sáng nhạt, mặt cắt phảng phất như một viên ngọc sắc bén, phản chiếu sát ý vắng lặng trong lòng hắn!
Mà đêm đen kịt bao trùm bầu trời, cho người ta một loại cảm giác như đang ngâm mình dưới nước, làn da trắng lạnh như được phủ một màng ánh sáng, ngăn cách màn đêm lan tràn, khiến hắn thoạt nhìn như tinh linh xinh đẹp tỏa sáng.
Là mơ.
Jofar nhanh chóng tỉnh táo cũng ý thức được điều này, mà sự nhục nhã và lửa giận trong mơ nuốt chửng lý trí của hắn, đồng thời cảm giác nhoi nhói trên mặt càng khiến Jofar rõ ràng biết được có người dám đánh mặt hắn!?
Một thị nữ thấp hèn lại dám làm như vậy với hắn?
Đáng chết ——!
Cả người Jofar toát ra sát ý, khuôn mặt u ám, hai mắt băng lam như quỷ hỏa bập bùng, u ám nhìn xuống, sau đó, hắn lại thấy một cặp lửa xanh khác bay trong không khí.
Pharaoh đang nổi giận: "......" Đây là cái quỷ gì vậy?!
Hắn ngơ ngác, nheo mắt, tập trung quan sát tỉ mỉ mới từ đường viền nhỏ bé nhận ra thứ đen tuyền như vực sâu đang ngồi xổm trên ngực hắn.
Cảm giác ngứa ngáy từ ngực truyền đến, xúc cảm lông xù, nhiệt độ ấm áp cộng thêm việc có thể xuất hiện tẩm cung của hắn đồng thời là thứ duy nhất có thể ngồi trên ngực hắn ——
"Bast?" Jofar nhíu mày gọi.
Đáp lại hắn, màn đêm đen kịt trước mặt đột nhiên mở ra cái miệng nhỏ hồng hồng "Meo ~" một tiếng.
Jofar: "..."
Chuyện luống cuống nhất trên đời là:
Khi ngươi đang chăm chú nhìn vực sâu, vực sâu meo ~ một tiếng.
Ngươi nghe nghe, dĩ nhiên còn cảm thấy cmn có chút đáng yêu?
*
Bass vốn đang ngủ rất say, Jofar đang ở trên giường đột nhiên bắt đầu trở mình nhiều lần, trong miệng nỉ non gì đó đồng thời giọng hắn càng lúc càng lớn, như thể đang gặp một cơn ác mộng.
Nó muốn tìm thị nữ để đánh thức Jofar, nhưng ánh mắt các thị nữ lại lấp loé, chần chừ nửa ngày không bước tới, làm Bass gấp quá chừng.
Nó không biết Jofar thường hay gặp ác mộng, hơn nữa sô lần giết người mỗi khi bừng tỉnh khỏi cơn ác mộng không ít, các thị nữ dù muốn gọi nhưng lại sợ bị Jofar tỉnh lại hỏi tội.
Hắc đống đống nghe giọng nói đau khổ của Jofar lo lắng quẫy đuôi, nó suy nghĩ một chút rồi trực tiếp nhảy lên giường, ngồi xổm trên lồng ngực trơn bóng của Jofar tặng cho chủ nhân biến thái nhà nó một bộ tổ hợp Meo Meo quyền!
Bép bép bép!
Meo meo —— Ngươi gặp ác mộng à?Mau tỉnh lại!
Bốp bốp bốp!
Meo meo —— Sen ơi, Jofar? Tỉnh lại đi! Mông ngươi cháy rồi kia ~ sắp đốt tới chym rồi!
Ba ba ba!
Meo meo —— chym nhỏ cháy hơn một nửa rồi, á hi hi ~
Trải qua nỗ lực không ngừng của meo đại gia, cuối cùng nó cũng nhìn thấy chủ nhân biến thái nhà mình mở mắt ra...
"Bast?"
Trên trán còn vương mồ hôi lạnh, tiếng nói của nam nhân tuấn mỹ khàn khàn vì vừa mới tỉnh lại.
"Meo ~" là trẫm đây ~
"..."
Khóe miệng vị Pharaoh vừa tỉnh giật một cái, không trả lời.
Bass tưởng Jofar còn chưa