Ái Mỹ đến bên giường của Mạc Phi Nhi giúp cô lau mồ hôi, ân cần hỏi
- Còn đau lắm không?
Mạc Phi Nhi mỉm cười lắc đầu trong xúc động, lúc cô hạ sinh An Huybvà Thiên Ân, bà cũng đã ở bên chăm sóc cô rất chu đáo, có lẽ bà cũng sẽ làm như vậy, bất giác cô lại nhớ đến mẹ....
- Mẹ...! Con không đau chút nào cả...
Ái Mỹ thấy cô sụt sùi nước mắt thì không khỏi đau lòng, bà vừa lau nước mắt cho cô vừa nhìn bốn cha con mà lắc đầu
- Thật là như một đám trẻ mà, Tuấn Thiên! Con làm ba kiểu gì mà không để mấy đứa con của mình nhìn mặt nhau chứ?
Hàn Tuấn Thiên bế con đặt lại giường, để tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy mặt đứa bé
- Con chỉ sợ có người bế con của con mà chạy mất thôi!
Ái Mỹ biết hắn đang ám chỉ mình, bà không chút nương tay mà cốc mạnh vào đầu hắn
- Mau để y tá mang tiểu An Nhiên đi tắm rửa đi!
Hàn Tuấn Thiên chẳng thèm đôi co với mẹ mình nữa, hắn lại lấy khăn lau tay cho Mạc Phi Nhi, nhẹ giọng nói với cô
- Để anh tắm cho em!
Mạc Phi Nhi ngượng chín mặt, cô sợ hai thằng tiểu quỷ sẽ nghe được những lời vừa rồi nhưng chúng lại chỉ lo tranh nhau nhìn mặt em gái.
- Anh đi chỗ khác đi, anh nhìn em gái nhỏ lâu rồi, em còn chưa được nhìn đấy!
- Em tránh ra thì có, anh phải ở đây bảo vệ em gái nhỏ!
Mạc Phi Nhi không biết phải mở miệng nói gì nữa cả, cô chỉ còn biết nhìn theo ba đứa con của mình.
Ái Mỹ trợn tròn mắt khi thấy Hàn An Huy bế đứa nhỏ lên.
Mạc Phi Nhi hốt hoảng gọi
- Tiểu An, cẩn thận, bỏ em xuống nào!
Hàn Tuana Thiên nhìn hai đứa con không dám rời mắt, hắn phải cẩn thận để có thể đỡ lấy con gái đúng lúc.
Hàn An Huy cười khúc kích đặt đứa bé vào tay Mạc Phi Nhi
- Mẹ, con đã bế được em gái nhỏ rồi, từ bây giờ con sẽ là thần bảo hộ cho em gái nhỏ!
Hàn Thiên Ân bất mãn khóc rống lên, nó cũng đòi bế đứa bé
- Mẹ, con cũng muốn bế em gái nhỏ!
Hàn Tuấn Thiên bế nó lên, cười cười lau nước mắt cho nó
- Tiểu Ân ngoan, để em gái nhỏ đi tắm đã!
Mạc Phi Nhi dỗ con trong ngực, nhìn hai đứa con trai và chồng mình.
Giống như sắp có chiến tranh xảy ra vậy.
- ----------------------------------------
Từ ngày có thêm tiểu An Nhiên, Hàn gia càng náo nhiệt hơn.
Hàn Tuấn Thiên về nhà rất sớm, hắn chơi với con gái mỗi lúc được rảnh, tất cả đồ chơi đẹp nhất cho con gái đều được hắn mua về cho con.
Ai cũng bảo, con gái là người tình kiếp trước của ba.
Quả không sai chút nào, Hàn Tuấn Thiên nâng niu con gái như báu vật, mỗi lần cô bé khóc là hắn lại cuống quýt cả lên.
Mạc Phi Nhi tưởng rằng chỉ cần có con gái ở nhà thì Hàn Tuấn Thiên sẽ không còn