Mạc Phi Nhi hoảng sợ nhìn anh, tiếp tục giằng co nhưng anh dường như không hề hấn gì, cả cơ thể to lớn vẫn không chút xê dịch.
Hàn Tuấn Thiên nghĩ anh điên rồi.
Tại sao ngay cả bây giờ, nhìn thấy cô chán ghét anh, thấy cô giẫy đạp anh vẫn khao khát cô đến vậy.
Ngắm nhìn đôi môi mím chặt của cô, anh lại khao khát dòng nước ấm áp ấy.
Anh mạnh mẽ nâng gáy cô lên, áp môi mình xuống, cưỡng bách cô phải mở miệng để đón nhận mình.
Mạc Phi Nhi đẩy lưỡi anh ra khỏi miệng mình, khép chặt hai hàm răng lại.
Anh hôn rất sâu và mãnh liệt, anh hút lấy dòng nước ngọt ngào từ miệng cô, ép lưỡi cô cùng chơi đùa với anh.
Lúc Hàn Tuấn Thiên buông đôi môi sưng đỏ của cô, ngắm nhìn cả khuôn mặt cô vì ngượng ngùng mà đỏ ửng.
Anh nuốt nước bọt, đôi mắt càng trở nên tối hơn.
Phi Nhi bị anh hôn đến choáng váng, khi anh buông môi cô ra cả người cô vẫn đang ở trạng thái mơ hồ.
Cô chưa từng nghĩ hôn môi cũng làm con người ta hưng phấn như vậy.
Cô xấu hổ phát hiện dòng nước ấm áp giữa hai chân mình đã trào ra.
Cơ thể cô lại muốn anh rồi.
Hàn Tuấn Thiên men hôn men theo cổ cô, bàn tay cũng luồn vào trong áo.
Phi Nhi bị bàn tay lành lạnh của anh chạm vào cơ thể thì thoáng bừng tỉnh, cô đưa tay giữ chặt tay anh lại, ra sức lắc đầu, cô nhỏ giọng van xin: “ Tuấn Thiên, đừng mà…” Trong đôi mắt của anh, bộ dạng van nài cùng giọng nói yếu ớt ấy chỉ càng kích thích dòng máu nóng trong cơ thể anh lại càng sôi trào nhưng anh không muốn làm cô hoảng sợ hay đau đớn, anh cần kích thích được điểm mẫn cảm của cô.
Thấy cô không còn giẫy đạp như trước, nụ hôn của anh cũng trở nên dịu dàng hơn.Anh cởi áo ngoài rồi quần jeans của cô, ngắm nhìn cơ thể láng bóng trắng muốt từ từ hiện ra.
Phi Nhi hoảng sợ nhìn quần áo mình bị anh lột sạch vứt ra sàn nhà.
Sau đó, anh tiếp tục đỡ lấy gáy cô chuẩn bị cho một nụ hôn sâu hơn nữa, tay cũng thuận thế cởi móc áo lót cho cô.
Trên ngực truyền đến cảm giác mát lạnh, cô hoảng sợ đưa tay lên che chắn bản thân mình.
Tuấn Thiên nhẹ nhàng tháo hai tay cô ra, để hai trái đào mọng lộ ra trước mắt anh.
Ngực cô rất đẹp, cũng rất đầy đặn.
Bộ ngực ngạo nghễ của cô như đang thôi thúc anh, anh cúi xuống ngậm lấy một bên ngực, bàn tay lại đặt trên ngực còn lại tiếp tục xoa nắn.
Phi Nhi thở hắt nhìn anh, cả cơ thể cô cũng nóng bừng.
Dường như cơ thể cô không còn thuộc về cô nữa, cô đưa ta đặt lên đầu anh, khao khát nụ hôn của anh sâu hơn.
Tia lý trí cuối cùng của cô đã biến mất.
Phi Nhi chấp nhận trầm luân với anh.
Hàn Tuấn Thiên thấy hành động cổ vũ của cô thì rất vui mừng, anh tiếp tục hôn từng tấc da thịt của cô, để lại vô số dấu hôn trên cơ thể trắng muốt.
Cả người Phi Nhi nổi một tầng ửng hồng trông vô cùng mê người, đôi lông mi cong vút chốc chốc lại run rẩy.
Cô nhắm chặt mắt, cô không dám nhìn vào mắt anh sợ rằng có thể thấy bộ dạng dâm đãng của mình trong đó.
- Mở mắt ra đi.
– Tuấn Thiên dịu dàng vuốt má cô.
Anh muốn cô nhìn xem anh là ai, người đàn ông đang làm chuyện đó với cô là ai.
Phi Nhi vẫn kiên trì nhắm mắt, trong đầu cô bỗng nhớ đến cảm giác đau nhói khi đó.
Cái của anh rất to, cô tưởng như mình không thể chứ chấp được anh cho đến khi anh xuyên thủng qua người cô, Phi Nhi còn nhớ lúc ấy mình đã hét toáng lên rồi ngất đi, sau lần ấy chỗ đó của cô đau nhức cả tuần khiến cô đi lại rất khó khăn.
Khi Phi Nhi nhắm mắt, Tuấn Thiên đã nhanh chóng cởi bỏ quần áo của mình, người anh rất nóng, anh khao khát vào trong cô nhưng lại sợ quá đột ngột làm cô đau nên anh cởi bớt quần áo để giảm bớt hơi nóng hầm hập đang tỏa ra từ cơ thế mình.
Thấy cô kiên trì nhắm mắt, Hàn Tuấn Thiên mỉm cười rồi hôn xuống vùng bụng rồi dần dần xuống giữa hai chân cô.
Phi Nhi bị hành động của anh dọa cho hoảng sợ.
Cô bàng hoàng mở mắt, đưa tay đẩy đầu anh ra khỏi