Khởi đầu ở Bắc Kinh
- Mặc Luân…- Mạc Phi Nhi sững sờ nhìn người đàn ông trước mắt, anh thay đổi nhiều quá, hình như gầy hơn, mặt cũng tiều tụy hơn.
- Phi Nhi, phải em không? Cuối cùng anh cũng tìm được em rồi.
– Mặc Luân chủ động tiến đến ôm cô thật chặt, anh sẽ mãi bên em, sẽ không để em đi nữa.
- Mặc Luân,tớ lại không giữ lời rồi, lại phải mượn vai cậu một lúc rồi- cuối cùng nước mắt cũng rơi xuống.
Ở bên anh cô có cảm giác an toàn, không hiểu sao thấy anh nước mắt cô trào ra, bây giờ cô chỉ cần một bờ vai để tựa vào.
Love Beijing café Phi Nhi ái ngại nhìn Mặc Luân rồi mắt lại nhìn xuống cốc sữa trên bàn, cô đã kể mọi chuyện cho anh nghe, Mặc Luân im lặng nghe hết câu chuyện.
Khuôn mặt anh vẫn vậy, vẫn điềm đạm, tươi cười với cô, ở bên anh cô thực sự có giây phút bình yên của riêng mình.
Cô cũng đã từng muốn thử mở lòng với anh.
Nhưng cô nhận ra cái gì cũng không thể gượng ép được nhất là tình cảm.
Anh rất tốt, cũng rất chu đáo nhưng anh không dành cho cô, cô không xứng với anh.
Anh nên có người phụ nữ tốt đẹp hơn ở bên để yêu thương anh, làm những việc tốt nhất cho anh, dành cho anh tình cảm mà cô mãi không cho anh được.
- Thằng bé tên là gì?- Cuối cùng Mặc Luân cũng nặng nề cất tiếng.
Anh thua rồi, anh không thể bỏ mặc cô được, cô có con cũng không sao, anh nguyện ý làm người cha của nó, mọi thứ của cô anh đều yêu quý.
- Mạc An Huy, nhưng tớ hay gọi là An An- Phi Nhi nhẹ giọng đáp, không hiểu sao trong lòng cô cảm thấy rất tội lỗi như cô đã làm tổn thương Mặc Luân vậy.
-Cái tên rất hay, hôm nào cho tớ ra mắt nhé.
Hẳn con cậu rất đẹp trai giống…tớ.
Mà cậu định về hẳn hay là quay lại Thượng Hải.- Mặc Luân gượng cười, đến tên thằng bé cũng hao hao Tuấn Thiên thì hẳn anh ta có vị trí như thế nào trong lòng cô.
Phi Nhi thấy anh cười cũng thả lỏng, ngồi vui vẻ kể về bốn năm qua cô sống thế nào, gặp lại Mặc Luân khiến tâm trạng cô phấn chấn không ít, đúng cô cũng cần bắt đầu lại, cô sẽ lấy độc trị độc, cô sẽ không rời đi nữa, sẽ ở đây và sẽ quên anh đi.
- Chào mừng cô Mạc Phi Nhi, mọi người vỗ tay mừng trưởng phòng marketing mới của chúng ta nào.- Giám đốc công ty đưa cô đến trước mặt mọi người giới thiệu.
Thế cũng đủ hiểu Hải Giang đã dành cho cô bao nhiêu ưu ái, thật sự rất cảm ơn chị ấy.
Phi Nhi vui vẻ chào hỏi: “ Xin chào mọi người, xin tự giới thiệu tôi là Mạc Phi Nhi, sau này xin mọi người giúp đỡ ạ.” Hôm nay là ngày đầu tiên nhận việc ở công ty nên Phi Nhi mặc một chiếc áo sơ mi trắng kết hợp với zip và vest đen truyền thống, cả người toát lên một phong thái tự tin, chuyên nghiệp.
Cô vui vẻ cầm túi bánh kẹo phát cho từng người coi như quà ra mắt của cô, bỗng mắt dừng lại ở một bóng hình quen thuộc.
Thiên Như tức giận ôm lấy cô, vừa mắng vừa khóc: