Chuyện xưa kể lại, nhất định phải có ánh mặt trời rạng rỡ, trời xanh mây trắng, mỗi lần nhớ lại đều khiến cho đáy lòng cảm thấy thoải mái.
Bốn năm trước, ngoài trời chính xác là rất nắng, bầu trời rất trắng, mùa hè đúng là rất biết cách dày vò người.
Tôi, lưng cõng theo một cái balo leo núi thật lớn, mình mẩy đầy mồ hôi cùng nhiệt khí bước vào trong căn phòng sẽ theo tôi trong suốt những năm tháng đại học kế tiếp, lúc đó trong đầu tôi chẳng nghĩ gì, chỉ cảm thấy đây mới đúng là phòng của con gái, có đồ trang điểm này, có đồ trang sức này, còn có đồng hồ báo thức hình con mèo hello kitty béo mập. Tôi nhìn tên tôi viết bên cạnh con mèo không có miệng kia, cảm thấy nó cười thật là não tàn.
Người đầy mồ hôi thế này, tôi vội vàng chạy vào trong phòng tắm định tắm, lúc đầu tôi nghĩ rằng ở đó không có người, liền không thèm để ý kéo cửa vào trong.
"Á! ! ! ! ! ! ! ! ! !" Tiếng thét chói tai thật dài, màng nhĩ của tôi sắp theo nó thủng mất rồi. Tôi cau mày nhìn người con gái đang ngồi sụp xuống trước mặt tôi, tay còn dùng một cái khăn mặt nho nhỏ che đi bộ phận quan trọng phía trước, tóc ướt dán lên da thịt của cô ấy, cũng có tác dụng che chắn cơ thể. Cô ấy run rẩy, hoảng sợ nhìn tôi, hét lớn: "Biến thái, đi ra ngoài ngay!"
Tôi đứng ngẩn người ở đó, mãi cho đến lúc các cô gái khác chạy tới, ồn ào náo động: "Làm sao thế, đâu đâu, có biến thái à."
Tôi mới mở miệng nói: "Bạn học, chào cậu."
"Cậu là con gái à?" Cô ấy ngẩng đầu lên nhìn tôi, trong đôi mắt thật to có nhiều phần hoảng sợ.
"Tớ là con gái, hơn nữa còn vô cùng xinh đẹp nữ tính." Tôi nâng khóe miệng nở ra nụ cười nhất tiếu khuynh thành, chứng minh tôi là con gái chính hiệu con nai vàng.
Cô ấy bình tĩnh lại, không thét chói tai lên nữa: "Cậu nhất định phải nhìn mình tắm sao?"
Đến lúc này tôi mới phản ứng lại, từ từ xoay người sang chỗ khác, nói: "Dáng đẹp đấy." Rồi nhẹ nhàng thay cô ấy kéo cánh cửa lại, sau đó ôm bụng cười ha hả.
Bên trong truyền đến tiếng hét giận dữ: "Cái đồ mất nết!"
Sao được gái mắng, nghe cũng cũng cảm thấy êm tai nhỉ?
Đợi đến lúc cô ấy mặc chiếc váy ngủ màu hồng đi ra, tôi mới có thể có vinh hạnh diện kiến dáng vẻ mỹ lệ lúc mặc quần áo của cô ấy.
Tôi há to mồm cười nói: "Bạn gì xinh xinh ơi, cậu mặc quần áo vào rồi thực sự là biến hình luôn đấy."
Cô ấy trừng mắt nhìn tôi, ngồi vào chỗ ngồi bên cạnh, tôi để ý thấy cô ấy sở hữu rất nhiều đồ dùng hình con mèo não tàn kia, hộp đựng trang sức này, hộp giấy ăn này, còn có kem dưỡng da nữa.
"Cậu có vẻ thích con mèo kia nhỉ?" Tôi mở miệng tìm chuyện để nói.
"Thích." Nhàn nhạt đáp lại.
"Bạn gái xinh xinh ơi, tớ sai rồi, được chưa nào? Cậu nghĩ thử xem, hai người chúng ta giữa biển người mênh mông gặp gỡ rồi quen biết là một chuyện vinh hạnh đến cỡ nào, trải qua bao lần tình cờ gặp gỡ, bao nhiêu khó khăn trắc trở, chúng ta mới có thể đến được bên nhau, cớ sao cậu lại nỡ lạnh lùng như vậy?" Tay của tôi giao ở trước ngực, tình cảm mãnh liệt nói.
"Câu này nghe quen quen, có phải cậu đạo ở trong cuốn ngôn tình nào không đấy?" Cô bạn xinh đẹp rốt cục cũng quay đầu lại nhìn tôi, để tôi được chiêm ngưỡng vẻ đẹp của cô ấy, xinh xắn, tinh xảo, thật đáng hâm hộ, sau đó chính là đỏ mặt.
"Chời má, bị cậu phát hiện ra rồi, ha ha ha." Tôi cười gượng.
Rất khéo, bạn gái xinh xinh kia đang bôi kem dưỡng da lên người, nhìn thấy tôi trơ mắt nhìn phần da thịt lộ ra của cô ấy, mắt nhìn hau háu không nháy lấy một cái, cô ấy phòng bị nói: "Cậu không... không... không phải là đó đó đấy chứ!?"
"Đó đó? Là cái gì?" Tôi chẳng hiểu mô tê gì cả nhìn cô ấy. Cái vẻ ngô ngố vô cùng trong sạch.
"Cậu có hẹn hò với bạn trai không? Cậu thích bạn trai chứ?" Cô ấy cẩn thận hỏi.
Phản ứng đầu tiên của tôi chính là nắm vạt áo của mình, lui về sau, nói: "Bạn gái xinh xinh sẽ không coi trọng tớ đấy chứ! Thực ra thì tớ thích con trai nhưng mà..." Tôi tiến lên trước, nhìn thẳng vào mắt cô ấy nói: "Nếu như là em, thì tôi nguyện ý tự bẻ cong mình..."
"Đùa thôi, nói thật thì tớ không có sức miễn dịch đối với các bạn gái xinh đẹp, không phải là tớ thực sự thích con gái đâu, chỉ là cậu biết đấy, ai cũng thích những thứ xinh đẹp, tớ thì thích ngắm nhìn mỹ nữ, cậu cũng không phải là người đầu tiên nghĩ tớ là lesbian đâu, có lần tớ bị choảng rồi đấy, mẹ nó chứ, tớ còn muốn đi lập gia đình nữa."
"Cậu đi chết đi!" Cô bạn xinh đẹp kia thẹn quá hóa giận, rít gào.
...
Tôi rốt cuộc cũng hiểu, người có tính tình tốt ở chung với tôi lâu dần cũng sẽ bị tôi chọc lên cho đến khi nổi giận mới thôi, nói thí dụ như cái cô công chúa ưu nhã, từ nhỏ đã được giáo dục lễ nghi tử tế từ đầu đến chân, là bạn học Diệp Tử đây.
"Này Diệp Tử, sao cậu lại gọi là Diệp Tử (lá cây), sao không gọi là Hoa Hoa, Thảo Thảo gì đấy?" Nằm ở trên chiếc giường thơm hương của cô ấy, tôi ngẩng đầu lên nhìn tấm lưng cô ấy ngồi ở đầu giường.
"Tôi họ Diệp, nên gọi là Diệp Tử, giống như cậu tên là Phương Dao thôi." Cô ấy quay đầu, đoạt lấy con búp bê bị tôi chà đạp nãy giờ. Cô ấy hung hăng lườm tôi, nhẹ nhàng vuốt vuốt lại phần lông bị tôi vò nát nãy giờ, nhìn động ác dịu dàng của cô ấy, tôi có cảm giác ghen tỵ với con gấu ngu ngốc kia, vì sao Diệp Tử đối với ai cũng dịu dàng, có riêng tôi là bị liệt vào danh sách đen nhỉ? Vì sao vì sao vì sao thế, tôi thuận tay vớ lấy quần áo che ở trên mặt mình, ngủ gục trên giường của Diệp Tử.
"Phương Dao, cái tên lưu manh này!" Diệp Tử nổi giận đùng đùng liên hoàn đập tôi. Tôi mở mắt, phát hiện vải vóc đang đắp bị người ta xốc lên, Diệp Tử đầu sắp bốc hỏa đang cầm trong tay một đống vải vóc, đủ loại, tôi hí mắt nhìn kỹ, phát hiện ra nội dung bên trong hết sức phong phú, áo lót, quần lót, áo chẽn này...
"Tớ không biết mà..." Tôi rúc vào góc giường của cô ấy, ủy khuất nhìn tay nữ sinh xinh đẹp đang nắm chặt một đống nội y, toàn thân tức giận đến phát run.
"Tớ sai rồi~ Tớ sai rồi~ Cậu xin lỗi tớ đi~ Á!!!" Tôi thét lên một tiếng chói tai. Nội y văng tứ tung, trên mặt đất rải rác nội y khiêu gợi của Diệp Tử, tôi bị cô ấy áp dưới cơ thể, tay của cô ấy phía trên người tôi tới lui, tôi liều mạng giãy dụa, la hét xin tha.
"Ha ha hi hi... Diệp Tử, tớ... Sai... Á ~~~~~" Tôi liều mạng thoát khỏi bàn tay cù léc của cô ấy, khí lực to lớn của tôi lúc này đã bị mất đi hết tác dụng. Nhược điểm chí mạng của tôi đã bị Diệp Tử phát hiện, tôi có máu buồn, rất rất có máu buồn, chỉ cần cù tôi một cái là tôi liền không thể phản kháng được, cuối cùng không ngừng thở dốc, co lại thành một đoàn, tội nghiệp nhìn Diệp Tử đang cười đắc ý ghé vào người tôi.
"Cậu chơi xấu." Giọng tôi run run nói.
Diệp Tử cười nhìn tôi, gương mặt cô ấy đang ở trước mắt tôi, khoảng cách gần đến vậy, thời điểm lông mi cô ấy di chuyển gần như có thể phe phẩy ra một chút gió. Tôi nhìn cô ấy nâng lên khóe miệng hồng nhuận, trong não đột nhiên bắt đầu trống rỗng, tôi muốn hôn cô ấy, nhưng không hiểu lý do tại sao.
Đầu của cô ấy vùi vào vai tôi, cô ấy nói: "Dao Dao, lần đầu tiên mình cười vui vẻ như vậy, gặp cậu thật sự rất vui, thật sự rất vui vẻ."
Tôi im lặng nằm đấy, để cho cô ấy đè lên người, hưởng thụ sự an tĩnh giữa chúng tôi.
Tôi nói: "Tớ cũng vậy."
Chúng tôi bất tri bất giác chìm vào giấc ngủ, đợi đến lúc những người còn lại trong ký túc trở về nhìn thấy chúng tôi quần áo không chỉnh tề ở cùng một chỗ, bên cạnh còn có quần áo và đồ dùng hàng ngày, họ lập tức náo động.
...
"Tại cậu cả đấy, hại mình bị người ta hiểu lầm, nói mình với cậu có gian tình, cậu chịu trách nhiệm đi." Diệp Tử hờn dỗi, nhéo thịt tôi, hơn nữa đã trải qua nhiều lần thực nghiệm, cô ấy đã biết bóp thế nào để đau nhất. Người ăn đạn vẫn là tôi mà.
Tôi nhíu mày: "Rồi rồi, tớ phụ trách, cậu muốn tớ chịu trách nhiệm thế nào nào."
"Tìm bạn trai cho tớ." Cô ấy cười nói.
"Bạn trai á, đơn giản." Tôi vỗ vỗ ngực hứa hẹn: "Cậu muốn bạn trai thế nào tớ kiếm cho cậu thế ấy, đẹp trai hay lạnh lùng, cao hay thấp, muốn manly hay là ôn nhu?"
"Cậu cứ như là mama-san ấy."
"Chời đựu, bị cậu phát hiện ra bí mật mất rồi, kỳ thật tớ cũng không định tiết lộ ra đâu, bởi vì đây là bí mật động trời, hiện tại bị cậu phát hiện ra rồi, e rằng phải giết người diệt khẩu thôi." Tôi hạ thấp giọng tới gần cô ấy, đầu từ từ tiếp cận, cô ấy lui lại, thẳng đến lúc nửa người lơ lửng giữa không trung, cô ấy đột nhiên chỉ tay vào một nam sinh trước mặt: "Là cậu ấy!"
Tôi quay đầu nhìn lại, lại càng hoảng sợ, là Nghiêm Diệp, người huynh đệ tốt thời cấp 3 của tôi, ban đầu chúng tôi là anh em chí cốt, nhưng có một lần tôi giới thiệu một bạn gái xinh đẹp cho hắn làm quen, hắn ta liền bơ tôi đi, đúng là cái tay không có nghĩa khí, trọng sắc khinh bạn, dẹp.
Diệp Tử chỉ vào hắn: "Cậu có bản lĩnh thì kéo anh ta về làm bạn trai của mình đi."
Tôi rất khó chịu nói: "Hắn ta không phải đồ tốt đâu, cậu tìm ai cũng được, chỉ riêng hắn là không."
Nói xong rồi hất đầu rời đi. Diệp Tử bị tôi kéo tay, tha đi cùng. Cái loại đàn ông đó, đến gần không phải là chuyện tốt.
Tôi cũng không muốn Diệp Tử ngây thơ trong sáng bị hủy ở trong tay của hắn.
...
Diệp Tử chưa từng yêu đương, tôi cũng chưa, khi cô ấy ôm chăn thủ thỉ với tôi chưa từng yêu đương, thậm chí là thích nam sinh còn chưa từng thích, phản ứng của tôi rất là sốc, hét lên đến chói cả tai: "Không thể nào! Cậu xinh đẹp như vậy cơ mà!"
Cô ấy mắc cỡ đỏ bừng cả khuôn mặt: "Không phải đâu, mình lớn lên xấu mà."
"Được rồi, cậu nói xấu thì xấu đi!" Tôi không so đo, hào phóng nói, ngay sau đó liền đạt được cái nhéo thân thương của cô ấy. Tôi nói: "Con gái đều là khẩu thị tâm phi, con gái càng đẹp thì lại càng mồm nói một đằng tim nghĩ một nẻo."
"Cậu đã từng yêu ai chưa?" Cô ấy nghiêng đầu, tò mò hỏi.
Ngón tay tôi chỉ cằm của mình, nghĩ nghĩ một lát rồi nói: "Hồi bé đi nhà trẻ tớ có thích một bạn cùng bàn, tiểu học thì thầm mến bạn lớp trưởng lớp bên cạnh, lên cấp 2 thì thích giáo viên thể dục, hiện tại thì... chỉ thích cậu thôi." Nói xong, ngón tay đi theo khuôn cằm của cô ấy, trêu ghẹo.
"Không đứng đắn." Diệp Tử đỏ mặt nói.
Thành quả từ sự giáo dục nghiêm khắc thời bé chính là Diệp Tử đến bây giờ vẫn chưa từng yêu đương gì hết, mẹ cô ấy cũng khủng bố thật, bảo vệ cô ấy tốt như vậy, tốt đến mức một đại mỹ nhân như thế này lên đến đại học rồi mà vẫn còn chưa có mối tình đầu tinh khiết, vậy nên, tôi cảm thấy tôi có nghĩa vụ phải đi cứu vớt cô ấy, chí ít thì cũng phải tìm một thanh niên phẩm chất tốt có thể dựa vào cho cô ấy.
Tôi tận dụng hết mạng lưới quan hệ vừa mới thiết lập được, điều tra xem ở đâu có mỹ nam tử, ít nhất thì cũng phải sạch sẽ một chút, ngây