Chương 79: Tắm
"Tay như vậy... còn cười." Jiyeon vừa đút cơm cho nàng vừa oán giận, "Ngại đau không đủ phải không?"
"Vợ tốt với em quá!"
Hoặc độc miệng, hoặc sẽ buồn nôn, Luda chưa từng sống bình thường, Jiyeon thở phào cười bất đắc dĩ, dù trong công ty có nhiều chuyện phiền lòng hơn nữa, về nhà có thể thấy dáng vẻ không tim không phổi của Luda, thực sự rất hạnh phúc rất thỏa mãn. Jiyeon luôn bị nụ cười của Luda cảm hóa, sống với một người thích cười lâu, cô cũng thay đổi trở nên yêu cười, nên có đôi khi thấy hai người nhìn nhau cười khúc khích, cũng không phải chuyện ngạc nhiên gì.
Mẹ Lee không yên lòng dọn dẹp trong bếp, thế nhưng sự chú ý tập trung vào Jiyeon và Luda, thỉnh thoảng liếc mắt, Jiyeon đang đút canh cho Luda, cẩn thận đến mức mỗi muỗng phải thổi nhiều lần, chắc chắn nguội mới đút cho Luda. Nhìn Luda và Jiyeon, mẹ Lee phảng phất thấy được bóng dáng tình yêu tuổi trẻ cuồng nhiệt của mình khi xưa, cũng như thế này, mong mỗi phút giây đều dính với nhau, thích nói chuyện buồn nôn, thích làm chuyện buồn nôn.
Nhìn Luda và Jiyeon chị một câu em một câu chán ngấy trên bàn ăn, mẹ Lee lại không đành lòng quấy rối, dù sao gương mặt Luda đã lâu không cười, mẹ Lee nhìn thấy, để trong lòng.
Ăn cơm xong lại uống nước hoa quả, nhìn con gái mình hưởng thụ đãi ngộ của hoàng thái hậu, mẹ Lee bắt đầu thương tiếc con gái người ta, từ tan tầm đến giờ Jiyeon không có giây phút nghỉ ngơi nào. "Jiyeon, con đi nghỉ ngơi chút đi, không cần để ý đến nó."
Công khai, Luda bị thương hơn nữa còn tăng ca, các loại áp lực chồng chất lên nhau làm Jiyeon hốc hác hơn bình thường, "Không sao đâu dì, con không mệt."
Luda vui đến mức phải vỗ tay, có thể thấy mẹ Lee đang chấp nhận Jiyeon từng chút từng chút một.
Mẹ Lee chọt đầu Luda, "... Đi tắm."
OMG, lại đến giai đoạn khó khăn nhất mỗi ngày, Luda thấy mẹ Lee giúp mình tắm, từ chối!
"Mẹ, con lớn rồi... xấu... xấu hổ lắm, con tự tắm."
"Tự tắm tự tắm... hôm qua xém chút nữa thì ướt tay, con nghĩ mẹ muốn giúp con tắm à!"
"Hôm nay con... con sẽ để ý hơn."
"Dì để con tắm cho Ludie là được rồi."
Lần này Luda lại ngoan, cúi đầu giấu giếm nhẹ giọng "ừ".
Mẹ Lee nổi giận đùng đùng, người ta nói cưới vợ thì quên mẹ, giờ cũng chưa chấp nhận hai đứa quen nhau, Luda đã lạc lối, vậy sau này nếu Jiyeon bước chân vào nhà họ Lee, Luda còn biết mình họ gì sao?! Mẹ Lee sử dụng chiêu sư tử hống cấp mười, khinh bỉ: "Jiyeon tắm cho con thì con không biết xấu hổ à."
Luda im lặng, im lặng nghĩa là đồng ý, nàng muốn nói vấn đề tắm này, mẹ và vợ... trên bản chất là khác nhau, được chứ! Vợ tắm cho thì là mộng đẹp, mẹ tắm cho... chắc chắn là ác mộng!
Jiyeon vào phòng tắm xả nước nóng, Luda vào phòng tìm áo ngủ, dưới ánh mắt soi mói lẫn lộn khó tả của mẹ Lee, rón ra rón rén bước vào phòng tắm, Jiyeon đang khom lưng thử độ nóng, Luda nhẹ nhàng đóng cửa, khóa kĩ.
Cô cúi xuống lộ ra đường cong hoàn mỹ từ hông đến mông, tim Luda không ngừng đập nhanh, lại hận cánh tay của mình, thế nên giờ... có rất nhiều chuyện muốn làm, cũng không làm được.
"Nước được rồi." Jiyeon nghe thấy tiếng động phía sau, đứng dậy quay sang nói với Luda, "Cởϊ qυầи áo đi..."
Thoáng chốc, đầu Luda có hơi nóng, để tiện cho việc thay quần áo, nàng mặc một cái áo thun cực rộng. Một tay cởϊ qυầи áo không khó, nhưng Luda không thuận tay trái, toàn bộ quá trình có hơi va chạm đụng đầu...
"Cẩn thận chút, để chị..." Jiyeon bước tới, nắm vạt áo Luda, cẩn thận kéo lên, "Giơ tay lên..."
Hơi thở của Jiyeon thỉnh thoảng lướt qua gò má của Luda, không biết đây là một sự cám dỗ đến mức nào đối với Luda, cùng lúc, Luda cũng không biết mình chỉ mặc một cái áσ ɭóŧ màu đen, đối với Jiyeon mà nói là dày vò biết bao nhiêu.
Có một số việc dù đã làm rất nhiều lần, cũng sẽ không chán. Tựa như cơ thể của Luda, tuy