Chap 9: Cúp Điện
“Giám đốc Kim, thật trùng hợp.” Eunseo tạm dừng tiếp xúc thân mật với Luda.
Luda căng thẳng đến cái cổ cũng đỏ, câu “Son tổng” của Jiyeon quả thực đã cứu nàng từ trong nước sôi lửa bỏng, nàng xin thề, đêm nay Jiyeon thực sự rất hợp mắt, rất đẹp, rất động lòng người.
“Ji... giám đốc Kim, có cái... cái phương án kia có vài chỗ tôi muốn hỏi tôi, tôi... tôi...”
Jiyeon mới từ phòng tập về, trùng hợp thấy cảnh này, rõ ràng là Luda bị Eunseo “quấn”, có thể do cô từng trải qua chuyện tương tự, nên cực kì mẫn cảm, “Được, bây giờ?”
“Vâng! Bây giờ được không?” Lại có thể ăn ý ngầm, cảm động đến hỗn loạn.
Luda nói năng lộn xộn, “... Son tổng, tôi đi trước, gặp sau.”
Jiyeon thản nhiên chào hỏi với Eunseo, “Son tổng gặp sau.”
“Đã trễ thế này còn tăng ca, thực sự tôi đã mời được mấy cô nhân viên xuất sắc.” Eunseo khoát khoát tay, hào hứng, “Đừng tăng ca muộn quá nha, nhân viên mới.”
Bây giờ Luda nghe được ba chữ “nhân viên mới” thì khó chịu cả người.
Lúc Cheng Xiao nhận được tin nhắn thì đuổi theo, phát hiện Luda đi theo một cô gái khác, cô nhận ra đó là Jiyeon thì yên tâm.
“Tôi có thể mời cô uống ly rượu không?”
Eunseo đánh giá cô gái mặc áo thun đen trước mặt, tuy rằng đã thay đồng phục phục vụ ra, nhưng chỉ cần liếc mắt Eunseo đã nhận ra Cheng Xiao là nhân viên phục vụ của DO, vì đôi mắt mềm mại nhỏ nhắn đáng yêu thực sự làm người ta khó quên, “Được, rất vinh hạnh.”
“Cô tên là... Cheng Xiao? Tôi có ấn tượng sâu sắc với cô, hình như cô được rất nhiều cô gái chào đón...”
Cheng Xiao pha cho cô một ly rượu, “Ấn tượng của tôi về cô cũng rất sâu sắc, vì có rất nhiều cô gái khóc vì cô mỗi đêm.”
“Thật sao?” Eunseo tiến tới, tiếp xúc rất gần rất gần, “Tôi có thể hiểu thành... cô rất để ý tôi?”
Cheng Xiao lấy tay cản đôi môi cô đang kề sát, đến nơi này để mua vui có rất nhiều người, chính bản thân Cheng Xiao cũng nằm trong số đó, nhưng Cheng Xiao xem thường nhất là loại người một chân đạp nhiều thuyền như Eunseo, đùa giỡn tình cảm khắp nơi, thậm chí có thể nói là phản cảm.
“Nghĩ như thế nào... tùy cô.” Trong ánh mắt của Cheng Xiao không có chút thân thiện, “Nhưng mà, đừng đụng vào cô gái kia, hai người không hợp nhau.”
“Sao... người yêu bé bỏng của cô?”
Cheng Xiao ngăn bàn tay xấu xa của Eunseo, “Tích chút đức được không? Không phải kéo ai chơi trò cũng được, cô không thấy cô gái kia và cô không chung một thế giới sao?”
Eunseo uống hết một ly rượu còn chưa thấy đủ, ra hiệu thêm một ly, “Chuyện này từ trước đến nay là cô tình tôi nguyện, cô gái kia cũng không từ chối, cô nói mấy cô gái ở đây khóc vì tôi, tôi cũng chưa từng yêu cầu các cô ấy tặng chân tình, không phải sao?”
Cheng Xiao mỉm cười nói: “Vô lại --”
“Vậy còn cô, cô và tôi chung một thế giới sao? Tôi không đùa với cô gái kia, tìm cô được không? Nên biết rằng, ở đây tôi muốn cô khóc vì tôi nhất.” Eunseo xoa khóe mắt Cheng Xiao, tại sao có người có đôi mắt đẹp như vậy, lần đầu đến DO đã để ý Cheng Xiao, toàn bộ quán bar này cũng chỉ có Cheng Xiao coi cô như người vô hình.
“Tùy khả năng của cô.”
“Người mà Eunseo này muốn, không thể không có được.” Eunseo hôn khóe miệng đối phương, lần đầu tiên tặng một nụ hôn thuần khiết như vậy, “Cheng Xiao, tôi nhớ kĩ cô.”
Bên này, Luda và Jiyeon đi chung với nhau, xấu hổ lúng túng, cô không nói tôi không nói mọi người im lặng, im lặng về tới nhà trọ, may mắn đường không xa.
Xem ra, Jiyeon thực sự không tò mò, cô ấy không muốn biết tại sao đêm nay mình và Son tổng đi với nhau sao?
Ra thang máy, hai người đi tới một chín không sáu, khi chuẩn bị mở cửa thì Jiyeon nói một câu, “Giữ khoảng cách với Son tổng.”
“Hả? Cô nói gì...” Luda nghe được, nhưng vô thức hỏi lại lần nữa.
Jiyeon mở cửa, sẽ không nói lại lần thứ hai, “Không có gì.”
*
Quả nhiên năm cái đồng hồ báo thức phát huy tác dụng khó tưởng, tốn chừng mười mấy won bảo vệ chén cơm mấy triệu won, tuy rằng đầu óc Luda không quá nhạy bén, nhưng nàng rất rõ khoản tiền này.
Sáng sớm bảy giờ ba mươi, Luda thành công thức dậy đúng giờ, thậm chí có thời gian tỉ mỉ chuẩn bị bữa sáng cho mình, phải biết rằng bữa sáng là nguồn sống của cả một ngày dài, cho đến nay Luda cũng không ăn bữa sáng qua loa.
Lò vi sóng, máy ép trái cây, máy pha cà phê... thậm chí còn có lò nướng, phòng bếp đầy đủ mọi thứ, ban đầu Luda cắn răng chấp nhận thuê chung với Jiyeon, chủ yếu là do thích cách bố trí trong phòng bếp này.
Luda cắt lát chân giò hun khói để lên miếng bánh mì nướng, quét lên một lớp bơ, phủ thêm một miếng bánh mì nướng, sau đó thêm một lớp chân giò với bơ, cuối cùng thêm một miếng bánh mì nữa, giống như hoàn thành một công trình vĩ đại.
Cẩn thận cắt một đường chéo chia bánh mì thành hai hình tam giác, Luda cẩn thận quét một lớp trứng gà lên mặt, rải thêm một ít phô mai vụn, sau đó bỏ vào lò nướng khoảng mười phút.
Đã có lò nướng, bữa sáng làm sao có thể bỏ qua món bánh mì nướng phô mai yêu thích của nàng.
Jiyeon tỏ vẻ khinh thường với hành vi của Luda. Cô bình thản vào bếp mở tủ lạnh