Hai người các nàng hôn môi nhau, ai nấy cũng ra sức tranh giành quyền chủ động. Hôn mỗi lúc càng nồng nhiệt, cảm giác môi cũng bị người kia làm cho nóng lên.
Trì Gia không biết để tay thế nào, không tự chủ ôm lấy thân thể Cảnh Nhuế, nàng bị Cảnh Nhuế hôn đến mức đại não cũng có có cảm giác bị thu nhỏ lại.
Chỉ cảm thấy thật thoải mái.
Hồ ly tinh gầy cực kì, nhưng những chỗ nên có thịt thì vẫn có thịt. Nơi đó của cả hai trong lúc thân thể dao động thi thoảng sượt qua nhau, có chút xấu hổ.
Trong quán cà phê ngừng kinh doanh ấy chỉ có hai người các nàng quấn quýt triền miên, so với đêm ồn ào náo nhiệt đó thì yên tĩnh hơn rất nhiều. Bởi thế cho nên từng tấc da thịt, từng tế bào, từng giác quan đều trở nên vô cùng nhạy cảm.
"Ưm ~~" Trì Gia nghe được tiếng thở dốc khe khẽ, có lẽ là bản thân, cũng có lẽ là Cảnh Nhuế phát ra. Nhưng thanh âm này giống như là chất xúc tác, càng nghe, càng muốn tiếp tục.
Lúc Giang Thận đẩy cửa kính đi vào, con mắt thiếu chút nữa muốn rớt ra ngoài. Trì Gia cùng Cảnh Nhuế ôm hôn nhau nồng nhiệt, tưởng chừng như muốn hòa tan vào thân thể đối phương.
Trì Gia suy tính rất chính xác, ngay khi Giang Thận đi vào, vừa vặn nhìn thấy nàng cùng Cảnh Nhuế "triền triền miên miên".
Không biết Giang Thận đối với cảnh tượng này có hài lòng hay không? Hắn phí hết tâm tư muốn truy cầu nữ thần, kết quả người ta lại cùng nàng hôn nhau trước mắt hắn.
Tuy rằng hành vi này của nàng rất ấu trĩ, nhưng trong lòng Trì Gia lại cảm thấy vui mừng.
Nhìn thấy vẻ mặt Giang Thận ngày càng trở nên khó coi, Trì Gia vô cùng hả giận.
Lúc Cảnh Nhuế quay đầu nhìn thấy Giang Thận, mới hiểu được, cô đã bị vị Trì tiểu thư này lợi dụng.
Biểu hiện của Giang Thận cứng đờ, đủ để chứng minh hắn hiện tại có bao nhiêu ngu dốt.
A ha cuối cùng thì Trì Gia cũng đạt được mục đích của nàng.
"Anh theo dõi tôi?" Trì Gia đứng dậy, "Giang Thận, chúng ta đã kết thúc, anh còn như vậy, tôi sẽ đi tố cáo anh quấy rối tìиɦ ɖu͙ƈ."
"Anh chỉ là muốn nói chuyện thẳng thắn với em. . ."
Trì Gia cười, "Vậy bây giờ gặp nhau, anh cảm thấy giữa chúng ta còn có cái gì để nói nữa sao?"
Giang Thận xác thực kinh ngạc đến không biết nên nói cái gì.
Cảnh Nhuế lúc này cũng đã hiểu được nguồn cơn mọi việc.
Cô đứng bên cạnh Trì Gia, vô cùng tự nhiên mà ôm lấy vai nàng, trên mặt mang ý cười, nhưng cũng không có nghĩa đây là hữu hảo, "Giang tiên sinh, nếu như anh cứ dây dưa với bạn gái của tôi, tôi sẽ không khách khí với anh đâu."
Bạn gái? Trì Gia mở to mắt nhìn về phía Cảnh Nhuế.
Cảnh Nhuế cười nhìn Trì Gia, trong mắt đều là tình ý sâu đậm, còn thâm tình chân thành hỏi, "Bảo bối, đêm nay đến chỗ tôi hả em?"
Trì Gia giật hết cả mình. Câu nói này lẳng lơ biết bao nhiêu, không hổ là hồ ly tinh.
"Không đến chỗ của chị thì tụi mình còn đi đâu nữa cơ chứ?" Trì Gia cũng tỏ ra vô cùng thản nhiên mà "phụ xướng phụ tùy", nâng mắt nhìn vào khuôn mặt đang dần trở nên gian xảo của người kia.
Đây là lần đầu tiên Trì Gia cảm thấy nụ cười của hồ ly tinh cũng đẹp mắt phết!
"Bạn gái. . ." Nhìn hai người trước mắt, Giang Thận cảm giác mình có hơi dư thừa. (rất là dư thừa luôn á anh zai - editor)
Bầu không khí trở nên lúng túng.
"Anh còn có chuyện gì khác sao?"
Giang Thận không trả lời Trì Gia, chỉ là lúc bỏ đi, mặt mũi đều xanh hết cả.
Nhìn cái bóng lưng chật vật ấy, Trì Gia cười lớn một trận, "Ha ha ha. . ."
Diễn một màn kịch kiểu này, so với đánh hắn một trận còn thoải mái hơn.
Cảnh Nhuế ôm cánh tay nhìn Trì Gia, cô đối với bộ dạng hả hê y chang con nít của bạn nhỏ Trì "Có cần thiết như vậy hay không?"
"Tất nhiên phải như vậy rồi, ai bảo hắn dám ở sau lưng tôi dan díu với hồ. . ." Lúc Trì Gia buột miệng nói "hồ ly tinh" thì phát hiện người trong cuộc đang ở trước mắt.
Thế là đem lời nuốt vào bụng.
Cảnh Nhuế xoay người hướng Trì Gia, ngón tay nâng lấy cằm của nàng "Cô nói, đêm nay đi đến chỗ của tôi."
Đối phương nói một cách nghiêm túc, đặc biệt là ánh mắt nhìn chằm chằm nàng khiến nụ cười của Trì Gia dần cô đọng lại, nàng bắt đầu hoảng hốt.
"Đùa cô thôi." Cảnh Nhuế nhẹ nhõm cười cười, thu tay về, lại hướng Trì Gia cường điệu nói "Tôi nói rồi, không phải loại phụ nữ nào tôi cũng thích."
Trì Gia nghiêng đầu qua chỗ khác, xem thường cười, "Cho dù cô có cho tôi ngàn vạn trái tim của cô thì tôi cũng không có một chút hứng thú."
"Ủa vậy hồi nãy cô vừa mới làm gì với tôi vậy nhỉ?" Cảnh Nhuế nhíu mày, cấp tốc bắt được trọng điểm.
"Cô làm như cô không có hôn tôi vậy á?" Trì Gia cũng ôm lấy cánh tay, gằn giọng quái khí nghĩ linh tinh nói, "Tôi còn đang hoài nghi là không lẽ cô đang đơn phương tôi nữa."
"Cô cũng đề cao bản thân mình quá ha?"
Trì Gia dương dương tự đắc, "Con người tôi quá ưu tú, không có cách nào khác."
Cảnh Nhuế chỉ là cười cười, không nói gì nữa.
Trì Gia trong lòng vẫn có một vướng mắc, chỉ lo Cảnh Nhuế suy nghĩ nhiều, "Lần trước tôi giúp cô, lần này cô giúp tôi, không ai nợ ai, hai người chúng ta xem như huề. Trì Gia tôi sẽ không mắc nợ ai và cũng không muốn người ta mắc nợ mình."
"Thật sao?" Cảnh Nhuế đột nhiên hôn nhẹ lên môi Trì Gia, tựa như chuồn chuồn lướt nước sau đó cười hỏi, "Vậy cô bây giờ là sẽ hôn lại tôi đúng không?"
"Cảnh Nhuế! Cô đừng có chạm vào tôi!" Trì Gia rụt cổ lại, "Nữ lưu manh, tôi phải kiện cô tội quấy rối tìиɦ ɖu͙ƈ!"
"Nếu như cái này gọi là quấy rối tìиɦ ɖu͙ƈ.." Cảnh Nhuế nâng cằm nàng, "Thì hồi nãy cô tội nặng hơn tôi nhiều."
". . ."
Trì Gia đột nhiên suy nghĩ minh bạch, bất kể là công tác hay là sinh hoạt, họ Cảnh đều khắc nàng, lúc nào cũng có thể đàn áp nàng đến muốn phát điên.
Dù sao thì hợp đồng cũng đã kí kết, nàng cũng đỡ phần nào khổ tâm.
Nàng phải tiếp tục nhịn hồ ly tinh một lần này nữa, hiện tại hợp đồng kí rồi, sau này cũng không còn phải thường xuyên gặp mặt.
Kỳ thực Trì Gia trong lòng rất cảm tạ Cảnh Nhuế, tuy rằng cô không hỏi qua ý kiến của nàng mà đã tự manh động gọi nàng là "bạn gái", nhưng Cảnh Nhuế vừa rồi cũng coi như vì nàng mà dũng cảm đứng ra.
Trì Gia cẩn thận cất hợp đồng vào rồi chuẩn bị rời đi. Đứng trước mặt Cảnh Nhuế, nàng tùy tiện nói một câu "Vừa nãy cảm ơn cô." sau đó thì liền đi. Trong đại sảnh chỉ để lại một mình Cảnh Nhuế.
Cảnh Nhuế nhìn chằm chằm ly cà phê đen đã nguội lạnh, không uống nữa, mà xoay người đi rót cho mình ly rượu.
*
Sau khi chia tay Giang