Một ly nước lạnh vào bụng, Trì Gia dần dần điều chỉnh tốt tâm tình, mặt mang mỉm cười, thái độ tốt đến không lời gì để nói, “Còn có chỗ nào không hài lòng không?” “...Mấy cái này, tôi đều không hài lòng.”
Cảnh Nhuế xét nét với phương án thiết kế, cũng không có gì thay đổi.
Cũng may Trì Gia ăn không ít khổ ở chỗ Cảnh Nhuế, năng lực kháng đả kích đã level up, cho dù lúc này Cảnh Nhuế có chê cả cái phương án này, nàng cũng có thể mỉm cười đối mặt.
“Tôi nhớ rồi” Trì Gia đánh lại ghi chú dày đặc trên laptop, “Về, tôi sẽ dựa vào ý kiến của chị lại sửa một lần, sửa xong tôi sẽ gửi trực tiếp vào hòm thư của chị.”
Trì Gia cảm thấy trong khoảng thời gian này, hình như mình rất không thích hợp gặp mặt Cảnh Nhuế, quan hệ hiện tại của các nàng, thật sự quá nhạy cảm, rất xấu hổ.
Cảnh Nhuế nhíu mày, Trì Gia một câu hai câu cứ “Chị”, làm người nghe không thấy thoải mái, cô duỗi tay đè lại laptop của Trì Gia.
“Cô cứ sửa ở chỗ của tôi, đêm nay tôi có thời gian.
Ăn xong bữa tối lại làm tiếp, cô muốn ăn cái gì?”
Giờ phút này hai người dán cực gần, chính là loại khoảng cách dễ dàng lau súng cướp cò.
Hai nàng trước kia cũng là vậy, Trì Gia cố ý chọn ăn cơm ở Số 9, bởi vì có thể nhân tiện ăn ké một bữa cơm của hồ ly tinh.
Nhưng mà hôm nay, ở trước mặt mỹ thực Trì Gia cũng chưa thấy hứng thú...
Trì Gia không biết, Cảnh Nhuế là đối với bất kỳ người phụ nữ nào đều như vậy, hay là bản thân thật sự đang tự mình đa tình.
Ánh mắt của cô thật sự rất cuốn hút, đặc biệt là lúc lẳng lặng nhìn.
“Tôi ăn rồi.” Trì Gia rõ ràng chưa ăn, lại nói dối Cảnh Nhuế.
Nàng quay đầu kéo dãn khoảng cách với Cảnh Nhuế, sửa soạn lại đồ vật của mình, gấp không chờ nổi muốn rời khỏi văn phòng, hôm nay trạng thái nàng không tốt, trong lòng cũng loạn.
Trì Gia cúi đầu cười nói, mang theo xin lỗi, “Cảnh tiểu thư, đêm nay khả năng sửa không hết được, chị cho tôi nhiều thêm hai ngày nhé.”
Hoàn toàn là thái độ đối đãi bình thường với khách hàng.
Trì Gia cố tình xa cách, Cảnh Nhuế đương nhiên đều nhìn ra, cô đứng dậy, tuy rằng trên mặt vẫn mang theo tươi cười như cũ, nhưng phai nhạt rất nhiều, “Về sau trao đổi trên mail là được rồi, cô không cần qua đây nữa.”
Một câu "về sau không cần qua đây nữa" của Cảnh Nhuế, ngược lại lại nằm ngoài dự kiến của Trì Gia.
Hoá ra, là nàng tự mình đa tình, đơn phương cho rằng Cảnh Nhuế lì lợm la liếm với nàng.
Kỳ thật người ta nào có đem mình để ở trong lòng, loại quan hệ lên giường hai lần, ở trong mắt Cảnh Nhuế, chắc là rất bình thường đi.
Như vậy cũng tốt, Trì Gia bỏ túi xách trong lòng ra, mỉm cười, nói chuyện dứt khoát lưu loát, thái độ cũng đủ chuyên nghiệp, “Vậy được, tôi tận lực xong sớm, hôm nay quấy rầy chị rồi.”
“Ừ.” Cảnh Nhuế nhẹ nhàng ừ một tiếng, cũng chưa nói gì khác.
Trì Gia bước nhanh ra khỏi văn phòng Cảnh Nhuế, trong lòng nghĩ rốt cuộc mình cũng được tự do, về sau không bao giờ phải đối mặt với hồ ly tinh nữa, vậy nhưng khi Trì Gia ra khỏi văn phòng, trên mặt cũng không có ý cười.
Trợ lý Ngô đụng phải Trì Gia ở cửa, thấy nàng cứ như ăn phải □□ vậy, đến cả câu chào hỏi cũng không nói, hấp tấp rời đi.
Trợ lý Ngô còn không biết làm sao lại vậy, thẳng đến khi nhìn thấy sắc mặt không dễ chọc của boss mình, thầm nghĩ, chẳng lẽ là hai vợ chồng cãi nhau?
Quan hệ của Boss và vị này Trì tiểu thư này thực sự ái muội, trợ lý Ngô cảm thấy Cảnh Nhuế Trì Gia thành một đôi cũng không thấy lạ, nàng theo Cảnh Nhuế nhiều năm như vậy, mà trước nay chưa từng thấy Boss vì ai thường xuyên xuống bếp như vậy, nhưng mỗi lần Trì tiểu thư tới, Boss mình đều là tự tay nấu ăn.
Huống chi, nàng còn hỏi thăm được bát quái từ thư ký kia, nghe nói Boss cố ý mua một đống biệt thự trống, để lại cho Trì tiểu thư thiết kế.
Quả nhiên là người có tiền, phương thức chiều bạn gái đều sáng tạo khác người.
Trì Gia đi không lâu, Cảnh Nhuế ở trên sô pha an tĩnh chợp mắt một lát, rồi lại gọi trợ lý vào, tiếp tục làm việc.
“Giám đốc Cảnh, hôm nay chị có muốn nghỉ ngơi không?” trợ lý Ngô thấy Cảnh Nhuế mặt mang mệt mỏi, tâm tình cũng không được tốt, lúc này càng chắc chắn Boss và bạn gái nhỏ cãi nhau, bởi vì trước khi Trì tiểu thư tới, tâm tình Boss nhìn cũng không tệ lắm.
“Không cần.” trong giọng nói Cảnh Nhuế nghe không ra hỉ nộ.
“Có muốn...!ăn tối trước không?”
“Không ăn.” Cảnh Nhuế đứng dậy hướng về bàn làm việc, “Đem văn kiện ngày mai muốn xử lý cho tôi.”
Trợ lý Ngô muốn nói lại không dám nói gì thêm, sợ mình nói không đúng một cái, là kích nổ quả bom Cảnh Nhuế mất, ngày thường bà chủ khá là dễ nói chuyện, nhưng một khi nghiêm túc lên, cũng không được vài người dám tới gần.
Trì Gia đi ra khỏi Số 9, bụng trống rỗng, nhưng lại không có dục vọng ăn cơm.
Người trên tàu điện ngầm rất nhiều, dường như lúc nào cũng không còn chỗ ngồi, Trì Gia tìm một góc yên tĩnh dựa vào, ánh mắt thất thần.
Kỳ thật Trì Gia biết mình có chút thích Cảnh Nhuế, trên phương diện cảm tình, nàng rất mẫn cảm, chỉ một chút động lòng nàng cũng sẽ nhận ra, càng miễn bàn nàng và Cảnh Nhuế đã ngủ với nhau hai lần.
Nhưng nàng chính là không muốn thừa nhận, cũng không muốn đối mặt, việc nàng vậy mà lại có cảm giác với phụ nữ, lại còn là một người phụ nữ vừa nhìn đã biết chỉ chơi đùa với mình mà thôi.
Trì Gia bẩm sinh đã có thể chất nhìn “tra”, xem ra cũng phát huy trên người phụ nữ.
Trì Gia có khi nghĩ, nếu nàng và Cảnh Nhuế bắt đầu không phải là 419, mà là việc khác, mình có phải cứ như vậy mà yêu phụ nữ hay không? Bởi vì có cảm giác mà.
Miên man suy nghĩ cái gì, cái ý tưởng này hoàn toàn không có khả năng, bởi vì Trì Gia vẫn luôn cảm thấy, cùng đồng tính ở bên nhau không phải lựa chọn sáng suốt...!Nàng có thể hiểu cho người khác, nhưng đối với mình, vĩnh viễn cũng sẽ không đi lên con đường này.
Trì Gia đang đợi thời gian trôi nhanh lên, để thời gian đem cảm giác nàng đối Cảnh Nhuế mang đi.
Lại giống như lúc trước Trì Gia thích Tần Đông, thích đến oanh oanh liệt liệt, còn mặt dày xin học tỷ số di động của Tần Đông, chủ động thổ lộ.
Khi đó nàng cảm thấy Tần Đông nếu có thể thích nàng, vậy thì cuộc đời của nàng viên