“Quyến rũ hồ ly tinh thì tính cái gì?” Cảnh Nhuế khẽ than thở, nhắm mắt hơi ngửa đầu.
Cổ cô là chỗ mẫn cảm, cố tình Trì Gia lại thích hôn ở nơi đó, thêm vào mấy động tác nhỏ Trì Gia làm ra, mang theo cảm giác khó lòng kìm được pha lẫn vụng về, Cảnh Nhuế đều thích.
Môi cọ lên làn da nhẵn mịn mềm mại, Trì Gia cũng không biết các nàng như bây giờ thì tính cái gì, nhưng nhịn không được muốn quấn quýt, còn chần chừ không muốn buông ra.
Gương mặt nàng nóng lên ghé vào cần cổ mang theo u hương nhàn nhạt của Cảnh Nhuế, chóp mũi đảo quanh, đôi môi mềm mại khẽ liếm, giống với đêm lên giường hôm đó.
Tuy rằng bình thường nàng và Cảnh Nhuế hay tranh chấp không ngừng, nhưng chỉ cần lên giường một phát, lại cực kỳ hài hòa.
Cho dù là lần đầu tiên, hay là lần tiếp theo, giống như trời sinh đã biết đối phương thích gì, rồi lại đi thỏa mãn đối phương như thế nào.
Này cũng vẫn có thể xem như là một loại ăn ý.
Hơi thở Cảnh Nhuế càng ngày càng nặng, vừa cười vừa dùng ngữ khí yêu nghiệt mà thở dài, “Trì Gia, cô đúng là cún mà, thích liếm như vậy, ưm...”
Mấy chữ này, một lời hai ý.
Nghe được từ “liếm”, Trì Gia dừng một chút, mặt càng thêm đỏ.
Tiếng thở dốc này thật là làm người cảm thấy thẹn, lại còn là ở phòng bếp, nhưng Trì Gia không thể không thừa nhận, hồ ly tinh thở dốc quá dụ hoặc.
Môi vừa mới dời khỏi cổ Cảnh Nhuế, đã gấp không chờ nổi, lấp kín miệng đối phương.
Yên lặng rồi, tiếng than nhẹ ẩn nhẫn mà ái muội.
Cảnh Nhuế nhắm chặt hai mắt, đáp lại Trì Gia, chậm rãi giơ tay đỡ lấy gáy nàng, để hai người hôn càng sâu.
Hơi thở quấn quýt lấy nhau.
“Chúng ta lên trên tầng,” Cảnh Nhuế hôn khóe miệng Trì Gia, vẫn cứ dán vào cơ thể Trì Gia, một chân luồn vào giữa hai chân nàng, thấp giọng nói ra sự thật, “Tôi muốn...”
Bỏ giở vế sau, làm người nhớ mãi.
Trì Gia tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng, lúc này tâm tình nàng đúng là giống Cảnh Nhuế.
Nàng ướt rồi, đặc biệt là lúc Cảnh Nhuế nói chuyện, hơi thở nhẹ đảo qua bên tai nàng, cái loại cảm giác này...
“Tôi không muốn...á...” Mới vừa nói xong, Trì Gia đột nhiên không kịp phòng ngừa khẽ rên một tiếng, “Chị lưu manh!!!”
Trì Gia cũng không biết xấu hổ mà nói, chuyện nàng vừa mới làm với Cảnh Nhuế, chỉ có hơn chứ không kém.
“Chỉ cho phép cô chơi lưu manh, lại không cho phép tôi chơi lưu manh sao?” Cảnh Nhuế mượn câu nói vừa rồi của Trì Gia, cô ách giọng, nói, “Trì tiểu thư, sờ xong, hôn xong lại muốn chạy, nào có chuyện dễ như vậy?”
Một khi lại chọc vào, liền lại khó phủi sạch quan hệ, Cảnh Nhuế giống như món ăn mà cô nấu, ăn qua một lần liền nhớ mãi không quên.
Trì Gia đỏ mặt nhìn Cảnh Nhuế, nàng hiện tại rõ ràng có thể đẩy đối phương ra, những vẫn còn ôm lấy, khiến không khí tiếp tục trở nên ái muội.
“Sau này có muốn nhìn tôi thì cứ quang minh chính đại mà nhìn, không cần nhìn trộm.” Cảnh Nhuế gần gũi, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt Trì Gia, cười nói với nàng “Cô cho rằng tôi không biết hả?”
Khi ở quán bar, bao nhiêu lần Trì Gia đem ánh mắt liếc nhìn Cảnh Nhuế, hoặc cố ý hoặc vô tình.
Cảnh Nhuế đều thấy, bởi vì Cảnh Nhuế cũng để ý Trì Gia.
Hai người đều cứng miệng, hai người đều kìm nén.
“Tự mình đa tình, ai nhìn lén chị...” Trì Gia thoáng quay đầu, khẩu thị tâm phi mà nói.
Cảnh Nhuế xoay mặt Trì Gia lại, cúi đầu hôn xuống, Trì tiểu thư há miệng, chỉ có lúc hôn môi mới thành thật nhất.
“Ưm...” Lại hôn lên lần nữa, Trì Gia không có kháng cự Cảnh Nhuế hôn, Cảnh Nhuế chỉ cần sờ một cái, nàng sẽ sờ lại gấp đôi, như sợ mình chịu thiệt vậy.
Cứ như vậy, cảm xúc dâng trào, ai cũng không muốn dừng lại giữa chừng.
Cảnh Nguy một mình lạnh lẽo ngồi tại bàn ăn, buồn bực mà nhìn đồng hồ, “Tình huống như thế nào?”
Mí mắt phải giật giật, cứ cảm thấy bất an.
Từ lúc Trì Gia bước vào, Cảnh Nguy đã rất bất an, cảm giác Trì Gia đặt lực chú ý ở trên người chị mình còn nhiều hơn so với mình.
Cảnh Nguy như vậy, là do một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng.
Đã từng có hai lần, người phụ nữ mà anh coi trọng, chủ động tiếp cận anh, lại chỉ là vì muốn lợi dụng anh theo đuổi Cảnh Nhuế mà thôi.
Chuyện này, để lại ở trong lòng anh bóng ma tâm lý.
Đi đến phòng bếp, Cảnh Nguy đẩy cửa ra, “Chị, em đến giúp chị...”
Cảnh Nguy cười đẩy cửa ra, cảnh tượng trước mắt này làm Cảnh Nguy biết, chuyện bi thương của anh lại lặp lại lần thứ ba rồi, hơn nữa bây giờ đây, so với hai lần trước càng thêm bi thương, ít nhất hai lần trước, Cảnh Nhuế không chấp nhận bọn họ.
Nhưng lúc này, Cảnh Nguy thấy Cảnh Nhuế và Trì Gia ở trong phòng bếp, hai người ôm nhau, miệng đối miệng, đang hôn đến triền miên nóng bỏng.
“Á...” Đột nhiên có người tiến vào, Trì Gia bị dọa sợ, cuống quít buông Cảnh Nhuế ra, hai làn môi tách ra, Trì Gia cúi đầu mím môi, trên mặt đỏ ửng không rút.
Cảnh Nhuế chỉnh sửa lại quần áo, lại nhìn về phía Cảnh Nguy, vẻ mặt bình tĩnh, “Đi vào sao không gõ cửa?”
Trì Gia không thể không bội phục hồ ly tinh, vừa rồi miệng các nàng hôn đến sắp sưng lên rồi, còn bình tĩnh như vậy, khi nói chuyện ngữ khí vững vàng, không có nửa điểm hoảng loạn.
“Ha ha...” Cảnh Nguy nhìn Cảnh Nhuế cười lạnh, sau đó chính là tức giận và xấu hổ, “Chị, chị như vậy thật không thú vị.”
Mấy ngày hôm trước anh còn hỏi Cảnh Nhuế, có phải thích Trì Gia hay không, cô luôn miệng nói rằng không có hứng thú, nhưng hôm nay thì sao.
Cảnh Nguy xụ mặt, quay đầu rời đi.
Ngoại trừ tức giận, anh còn buồn bực cùng với có một chút ít ghen ghét, dựa vào cái gì tiến độ tán gái của chị mình có thể nhanh như vậy!
Trường hợp tự nhiên bốc lên mùi thuốc súng, làm Trì Gia ngây ngốc đứng tại chỗ.
“Tôi nói với nó vài câu.” Cảnh Nhuế nói với Trì Gia, “Cô đừng đi vội.”
Đi ra phòng bếp.
“Cảnh Nguy.” Cảnh Nhuế theo đi ra ngoài, gọi lại người phía trước, “Đợi đã.”
“Chị có gì để nói?” Cảnh Nguy không kiên nhẫn mà xoay người, “Cảnh Nhuế, em không muốn chơi đùa với chị đâu, chị biết thừa em để ý cô ấy!”
“Em để ý cũng vô dụng.” Cảnh Nhuế đi đến trước mặt Cảnh Nguy, nói thẳng, “Chị để ý trước.”
Cảnh Nguy bị làm cho giận hơn, “Chị...”
“Chị không nói cho em quan hệ của chị với cô ấy, là chị không đúng.”
Cái lượng tin tức này còn lớn hơn nữa.
“Cô ấy...!là bạn gái chị?!” Cảnh Nguy bây giờ mới nhớ, khó trách khi nhắc tới Trì Gia, mặt Cảnh Nhuế lại dễ đen như thế.
Cái cách gọi bạn gái kia, Cảnh Nhuế không trực tiếp khẳng định, mà hỏi ngược lại, “Đều đã vậy, em cảm thấy chị với cô ấy là cái quan hệ gì?”
Vậy