Hai người đồng thời mở miệng rồi lại đồng thời đột nhiên im bặt.
Cuộc nói chuyện phiếm giữa hai mẹ con nháy mắt rơi vào yên tĩnh.
Đã đến thời khắc quyết tâm nói ra lời rồi, Trì Gia cảm giác mình cũng không có lo lắng quá như trong tưởng tượng.
Nếu cái ngưỡng cửa này nàng không thể vượt qua thì mãi mãi nó là cái gai đâm vào lòng nàng.
Chuyện này, nàng có thể lựa chọn tiếp tục trốn tránh nhưng nhất định sẽ không thoải mái.
“Mẹ, mẹ muốn nói chuyện gì?” Trì Gia cười hỏi, nàng đẩy cơ hội nói trước cho Trì Lệ Thư.
“Con bây giờ cũng lớn rồi, có chuyện này, mẹ cảm thấy mẹ vẫn không nên gạt con.”
"A?" Trì Gia đột nhiên thấy vẻ mặt Trì Lệ Thư nghiêm túc.
Trì Lệ Thư suy nghĩ một lát, cuối cùng vẫn chậm rãi nói: “Mẹ chỉ có một mình con là con gái bảo bối, có một số chuyện, mẹ thật sự hy vọng con… có thể hiểu cho mẹ.”
Có một số chuyện? Trì Gia đại khái đoán được chuyện mà mẹ nàng muốn nói liên quan đến chuyện tái hôn, nhưng đây là lần đầu tiên Trì Lệ Thư nghiêm túc nói chuyện như vậy, ngược lại làm cho Trì Gia cảm thấy nghi ngờ, nhưng từ trước tới nay, nàng vẫn luôn ủng hộ Trì Lệ Thư tái hôn: “Chuyện gì ạ?”
Đã lâu rồi Trì Lệ Thư cũng chưa bao giờ tâm sự chuyện tình cảm của mình với Trì Gia, đó là do bà ấy không biết mình có nên nói ra hay không, mà nếu nói ra lại sợ con gái mình không thể hiểu cho mình được.
Sau nhiều lần thăm dò, cuối cùng bà ấy vẫn quyết định nói ra miệng, thứ nhất là không muốn con gái lo lắng cho chuyện tình cảm của mình, thứ hai, chuyện này cũng không thể giấu diếm mãi được.
“Con có biết tại sao mẹ không thể tái hôn không?”
Bà ấy vừa nói lời này xong, trong lòng Trì Gia lại cảm thấy áy náy, ánh mắt nàng chợt hoảng hốt, "Bởi vì con sao..."
Trì Lệ Thư lắc đầu: “Mẹ đã nói con đừng suy nghĩ như vậy.”
“Con biết, nếu không phải bởi vì con, mẹ không cần phải làm việc vất vả như vậy, nếu không phải vì con… Mẹ đã sớm tìm được người bạn đời thích hợp.” Trì Gia ủ rũ nói, nàng biết mẹ nàng một mình nuôi nàng vất vả như thế nào, cho nên bất kể làm chuyện gì, nàng đều không muốn làm tổn thương bà ấy.
Nhưng mà chuyện công khai xu hướng tình dục này.
Trong chuyện này, cả hai đều là người mà nàng không muốn làm tổn thương.
“Mẹ đã nói với con bao nhiêu lần rồi, mẹ không phải bởi vì con.” Trước kia khi Trì Gia còn nhỏ, đúng là bà ấy một lòng một dạ chỉ quan tâm chăm sóc cho con gái, nhưng khi Trì Gia lớn hơn hiểu chuyện hơn, bà ấy cũng không cần bận tâm nhiều như vậy nữa.
“Vậy tại sao mẹ không tìm một người để bầu bạn bên cạnh, con so với bất kỳ ai vẫn luôn hy vọng mẹ được hạnh phúc.
Con lại không thể thời thời khắc khắc ở bên mẹ được...”
“Mẹ cũng có cuộc sống riêng của mẹ, lúc nào cần con thời thời khắc khắc ở bên chứ?” Trì Lệ Thư thoải mái cười nói với Trì Gia.
Từ trước đến giờ, bà ấy ngược lại chưa từng đặt áp lực trưởng thành lên Trì Gia, cũng chưa từng hy vọng Trì Gia phải chăm sóc ngược lại mình, bà ấy chỉ muốn Trì Gia giống như bao đứa trẻ khác, có thể muốn làm cái gì thì làm cái đấy.
Mặc dù Trì Lệ Thư nói như vậy, nhưng trong lòng Trì Gia vẫn băn khoăn, vòng tới vòng lui, cuối cùng lại quay lại vấn đề ban đầu: “Vậy tại sao mẹ không chịu tái hôn?”
Hai người ngồi cách bàn ăn nhìn nhau, cơm trong bát vẫn còn ấm nóng, nhưng không ai muốn ăn nữa.
“Mẹ và dì Dương của con đã ở bên nhau nhiều năm rồi.” Trì Lệ Thư nói ra nguyên nhân, lời nói nhẹ nhàng, trên mặt còn nở một nụ cười nhàn nhạt.
Có lẽ bất kỳ người nào cũng không thể tưởng tượng được để có thể thoải mái nói ra một câu như thế, bà ấy phải cần nhiều dũng khí đến nhường nào.
Thính lực của Trì Gia rất tốt, Trì Lệ Thư cũng nói rất rõ ràng, nhưng qua một lúc lâu, Trì Gia cũng không biết nên nói cái gì cho tốt, nàng thậm chí bắt đầu hoài nghi lỗ tai mình có phải đã nghe lầm hay không, hoặc là ý tứ trong lời nói của mẹ nàng cũng không phải ý hiểu của nàng.
"Từ từ…" Trì Gia gian nan nói: "Mẹ, mẹ vừa nói cái gì?!"
“Mẹ và dì Dương của con ở bên nhau.” Trì Lệ Thư lặp lại một lần nữa.
Trì Lệ Thư lại nhấn mạnh một lần nữa, lần này đã đủ rõ ràng rồi.
Trì Gia trợn tròn mắt, lúc này nàng không biết tâm trạng của mình như thế nào, tình huống hiện giờ là nàng chuẩn bị công khai xu hướng tình dục với mẹ nàng, nhưng mẹ nàng lại công khai trước nàng đúng không?
Chuyện này…
Trì Gia mất vài giây mới có thể tiêu hóa được hết tin tức đột ngột này.
"Gia Gia?"
Trì Gia ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt Trì Lệ Thư, một hồi lâu mới bình tĩnh lại được, nàng xoa xoa gáy mình,