Hổ Tu tiến vào hốc cây, chợt phát hiện hốc cây không có ai.
Muối chạy rồi? Hay là đi sang hốc cây người khác?
Từ từ, hốc cây không ai, nhưng……
Một con động vật nhỏ lông xù xù ôm lấy chân y.
Thân thể Hổ Tu cứng đờ.
Y nhớ ra rồi! Muối đã có hình thú, là một con chó nhỏ lông dài!
Y chưa gặp qua hình thú của Muối, chỉ nghe người trong bộ lạc nói hình thú của Muối rất nhỏ yếu.
Nếu là nho nhỏ, còn lông xù xù kia, vậy thì thật sự…… Quá đáng yêu!
Hổ Tu nhịn không được ngồi xổm người xuống, sờ soạng một chút động vật nhỏ bên chân mình.
Y thích động vật nhỏ này.
Đặc biệt muốn ôm hắn vào ngực.
Nhưng nếu y làm như vậy, rất dễ dàng bị Muối phát hiện y là nam.
Từ từ, Muối vì sao lại muốn biến thành hình thú? Không muốn cùng y ở bên nhau?
Sau khi Hổ Tu sờ động vật nhỏ bên chân mấy cái, lại dùng tay chọc chọc đầu hắn, thay đổi giọng nói của mình, nói: “Biến trở về đi!”
Ngôn Cảnh Tắc trực tiếp thay đổi trở về.
Trước đó Hổ Tu còn muốn nắm váy da thú của hắn, hiện tại xem như lược bỏ được chuyện này…… Ngôn Cảnh Tắc nói: “Sao anh không ôm tôi?”
Tuy Teddy ở trên mạng đánh giá không tốt lắm, nhưng trong số các loài chó làm thú cưng, chỉ số thông minh của nó xếp thứ hai, chỉ ở sau Border Collie.
Không chỉ như thế, lông của nó cực kỳ thích hợp làm tạo hình, tạo hình làm tốt thì nhìn sẽ đặc biệt moe.
Ngôn Cảnh Tắc thì cảm thấy…… Hình thú của mình cái khác không nói, ít nhất rất đáng yêu.
Từ từ, quá tối, Hổ Tu có khả năng nhìn không tới……
Hổ Tu không nói chuyện, y trực tiếp bắt đầu đẩy người.
Ngôn Cảnh Tắc: “……” Người mình thích chỉ thèm thân thể của mình, hắn quá thảm!
Ngôn Cảnh Tắc nghĩ đến muốn tương tác hai bên, nhưng đôi tay bị Hổ Tu cầm, không động đậy được, chỉ có thể cùng Hổ Tu nói chuyện: “Tại sao anh không buông tay tôi ra?”
“Tôi nguyện ý mà, cũng sẽ không cự tuyệt anh.”
“Anh buông tôi ra tôi cũng có thể giúp anh làm.”
……
Hổ Tu vẫn luôn không nói chuyện.
Ngôn Cảnh Tắc lại nói: “Anh nói chuyện sao phải dùng giọng nói như vậy? Đặc biệt kỳ quái.”
“Hừ!” Hổ Tu hừ một tiếng, y cũng không muốn bóp giọng nói nói chuyện, nhưng y không muốn để Muối biết y là nam.
“Anh…… giả làm nữ sao?” Ngôn Cảnh Tắc tò mò hỏi.
Cơ bắp Hổ Tu căng thẳng.
Ngôn Cảnh Tắc cảm giác được động tác của Hổ Tu, lập tức nói: “Anh thật sự đang giả nữ? Tôi biết anh là nam…… Giọng anh rõ ràng không đúng!”
Trong bộ lạc bọn họ, phụ nữ cường tráng rất nhiều, chỉ dựa vào thân hình hoặc là tay thì không nhất định có thể phân biệt ra một người là nam hay nữ, nhưng giọng nói thì…… Hổ Tu không có chuyên môn luyện qua, sơ hở còn rất lớn.
Hổ Tu: “……”
Muối đã sớm biết y là nam?
Muối biết y là nam, vẫn không hề cự tuyệt y?
Hổ Tu vẫn không nhúc nhích, qua hồi lâu, y buông tay Ngôn Cảnh Tắc ra.
Ngôn Cảnh Tắc thở dài nhẹ nhõm một hơi —— cuối cùng có thể tương tác rồi!
Hôm nay, thời gian Hổ Tu ở trong hốc cây Ngôn Cảnh Tắc có hơi lâu, cả người y đều choáng choáng váng váng.
Ngay từ đầu thế mà y lại cảm thấy Muối không được…… Y sai rồi.
Muối vẫn là rất lợi hại.
Ngoài ra…… Y cũng coi như là biết người trong bộ lạc tại sao thích chui hốc cây như vậy rồi, y cũng thích!
Về sau y nhất định phải mỗi ngày đến hốc cây của Muối, ép khô Muối, khiến Muối không có sức lực đi tìm người khác!
Nếu Muối có thể làm bạn lữ của y thì tốt rồi, như vậy người khác sẽ không thể mơ ước nữa……
Hổ Tu trở lại hốc cây của mình, ngã đầu liền ngủ, một giấc ngủ đến ngày hôm sau ánh mặt trời đại lượng.
Y lại nằm trong chốc lát, lúc này mới lười biếng mà bò ra khỏi hốc cây.
Hốc cây của y nằm ở vị trí tâm trong bộ lạc, hốc cây này vẫn luôn cấp cho tộc trưởng ở, trước đó mẹ của Muối ở nơi này.
Cũng bởi vì như vậy, y vừa ra tới, người đang phơi nắng trên mảnh đất trống trung tâm bộ lạc đều thấy được y ngay.
Hổ Xuân nói: “Tộc trưởng, bộ dáng anh hôm nay…… Làm tôi đặc biệt muốn sinh con với anh, anh nhận thịt của tôi đi!”
“Cô vẫn là đừng nhìn chằm chằm tôi.” Hổ Tu nói.
Nửa năm này, Hổ Xuân và một người nam trẻ tuổi trong bộ lạc đi lại rất gần, phỏng chừng chờ Hổ Xuân không theo đuổi y nữa, bọn họ sẽ kết thành bạn lữ.
“Tộc trưởng, rốt cuộc tại sao anh không thích tôi?” Hổ Xuân hỏi.
“Tôi cũng không biết.” Hổ Tu đáp.
“Được rồi……” Hổ Xuân thở dài, biến thành hình thú nằm bò bất động.
Nàng theo đuổi lại thất bại, hiện tại muốn phơi mặt trời một lát, làm tâm tình của mình tốt hơn một chút.
Mà Hổ Xuân mới vừa nằm xuống không lâu, chợt có một con báo đốm đi vào bên người nàng, liếm lông cho nàng.
Nàng vẫn không nhúc nhích, cũng không có ngăn hành vi của báo đốm lại.
Hổ Tu…… Có chút hâm mộ.
Nếu Muối có thể liếm lông cho y thì tốt rồi!
Đang nghĩ như vậy, lười bà bà trong bộ lạc đột nhiên chậm rì rì mà nói: “Tộc trưởng, có phải cháu cùng người ta chui hốc cây không?”
Hổ Tu: “……”
Này còn chưa tính, một con sói bên cạnh đột nhiên xoay người một cái biến thành hình người: “Khẳng định, trên người tộc trưởng có mùi người!”
Hổ Tu: “……” Y đã rất chú ý mà rửa sạch chính mình rồi mà!
Hổ Xuân cũng đứng lên, cọp mẹ cường tráng ngửi ngửi mùi trong không khí, biến trở về hình người: “Trên người tộc trưởng chỉ có mùi đàn ông…… Tộc trưởng đây là mùi của anh à? Anh một mình tự động thủ?” Nàng cảm thấy tộc trưởng hẳn là sẽ không đi chui hốc cây người khác.
Mặt Hổ Tu đều đen, chỉ có thể nói: “Phải!”
Ngôn Cảnh Tắc thân thể tốt hơn rất nhiều, từ trong không khí hấp thu đến năng lượng đã có thể làm tinh thần lực mình vận chuyển bình thường: “……”
Thực hiển nhiên, Hổ Tu từ đầu tới đuôi cũng chỉ từng cùng hắn ở bên nhau thôi.
Bằng không…… Trong bộ lạc, một đám người cái mũi linh như vậy, đã sớm phát hiện vấn đề rồi!
Hổ Tu chỉ cùng hắn ở bên nhau, hẳn là thích hắn, nhưng vì cái gì…… Muốn lén lút?
Người trong thế giới này rõ ràng đều đặc biệt trắng ra, một đám hoàn toàn không có một chút ngượng ngùng.
Là Hổ Tu đặc biệt thẹn thùng? Hay là…… Hổ Tu không muốn để cho người khác biết y thích đàn ông?
Thôi, này cũng không có việc gì.
Hắn sống qua nhiều năm như vậy, một chút không nóng nảy, không ngại cùng Hổ Tu chậm rãi bồi dưỡng cảm tình.
Có điều hôm nay Hổ Tu nghỉ ngơi một ngày, ngày mai lại muốn ra ngoài đi săn, nếu có thể…… buổi tối hôm nay hắn có thể giúp Hổ Tu