Tô Mặc Tu mang theo Ngôn Cảnh Tắc một đường ngự kiếm, rất nhanh đã đến Hạo Nhiên phong.
Nơi này là chỗ ở của nguyên chủ, cũng là nơi có linh lực dư thừa nhất Kình Thiên Tông, từ nơi xa nhìn lại, toàn bộ ngọn núi bị mây mù che lấp, thấy không rõ cảnh tượng trong núi, đến gần thì sẽ phát hiện, từ chân núi bắt đầu có các loại trận pháp tầng tầng lớp lớp, đem toàn bộ Hạo Nhiên phong vây quanh.
Nguyên chủ hơn một ngàn năm trước cũng đã đạt tới Phân Thần kỳ, sau đó bởi vì thế gian này linh lực không đủ, tu vi lại không thể tiến thêm, nhàn tới không có việc gì liền bắt đầu nghiên cứu đan dược trận pháp linh tinh, những trận pháp này chính là do hắn bố trí.
Có nhiều trận pháp như vậy, ngọn núi này của hắn, người ngoài căn bản không vào được.
Trên núi này cũng xác thật chỉ có một mình hắn.
Tô Mặc Tu đi vào chân núi, liền dừng lại —— y không thể đi lên.
Nếu là trước đây, Ngôn Cảnh Tắc có thể khống chế trận pháp trên núi, làm Tô Mặc Tu thông suốt mà đi lên đỉnh núi, nhưng hiện tại hắn không có năng lực này……
Từ trên thân kiếm Tô Mặc Tu xuống dưới, Ngôn Cảnh Tắc nói: “A Tu, chúng ta cùng nhau hướng lên trên thôi.”
Tô Mặc Tu hiện tại còn đang choáng choáng váng váng, ở vào trạng thái Ngôn Cảnh Tắc nói cái gì, y liền nghe cái nấy, gật gật đầu.
Ngôn Cảnh Tắc dắt tay Tô Mặc Tu, chậm rãi đi về phía trước, vừa đi vừa giải thích cho Tô Mặc Tu về trận pháp xung quanh, cũng giống như trước kia hắn lấy cớ dạy Tô Mặc Tu trận pháp trong bí cảnh, giảng bài cho Tô Mặc Tu vậy.
Tô Mặc Tu nghe nghe, chậm rãi phục hồi tinh thần lại.
Y nhịn không được hỏi: “Đây không phải ảo cảnh ư?” Y trải qua này hết thảy chuyện huyền huyễn này, chẳng lẽ là sự thật?
“Không phải.” Ngôn Cảnh Tắc nói.
Tô Mặc Tu nhìn Ngôn Cảnh Tắc, cả người đều là ngốc.
Nếu đây không phải ảo cảnh, nói cách khác, y cùng Hạo Nhiên chân nhân…… Nói chuyện yêu đương?
Hai người còn nói xong…… Muốn kết làm đạo lữ?
Chuyện này so với y cùng ma tu yêu đương càng làm y cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Tô Mặc Tu nói: “Ngươi…… Lão tổ tông……”
“Có thể đừng gọi ta như vậy không?” Mặt Ngôn Cảnh Tắc đen thui.
Tô Mặc Tu: “……”
“Ngươi gọi ta Cảnh Tắc đi, tên thật ta là Ngôn Cảnh Tắc.” Ngôn Cảnh Tắc nói.
Cha mẹ Hạo Nhiên chân nhân đều là tu sĩ, thế cho nên Hạo Nhiên chân nhân mới sinh ra liền có đạo hào như “Hạo Nhiên”, lại không có tên mà thế tục hay gọi.
Nếu như thế, hắn có thể đem tên của mình coi như tên thật của Hạo Nhiên chân nhân, nói cho Tô Mặc Tu.
“Cảnh Tắc……” Lúc Tô Mặc Tu gọi người như vậy, phá lệ thấy không quen.
Người trước mắt chính là lão tổ tông của Kình Thiên Tông bọn họ!
“Đúng vậy, sau này ngươi cứ gọi ra như vậy, thân cận hơn một chút.” Ngôn Cảnh Tắc cười cười, lại nói, “Mặc Tu, thật xin lỗi, trước đó ta lừa ngươi…… Chỉ là lúc ấy ta không biết nên mở miệng như thế nào với ngươi……”
Ngôn Cảnh Tắc lúc này có phần thấp thỏm.
Một lão quái vật hơn hai ngàn tuổi như hắn giả non dụ dỗ người trẻ tuổi vài chục tuổi, chuyện này thực sự có chút không phúc hậu.
Thấy Tô Mặc Tu không nói lời nào, Ngôn Cảnh Tắc tiếp tục giải thích: “Ta nhất kiến chung tình với ngươi, nhưng bộ dáng này của ta…… Ta cũng ngượng ngùng cùng ngươi ở bên nhau…… Ta định chờ ta sửa lại dung mạo này, lại thẳng thắn với ngươi……”
“Cho nên ta vài lần muốn cùng ngươi ký kết đạo lữ khế ước, ngươi đều không muốn?”
“Ta sợ ngươi ghét bỏ ta quá già,” Ngôn Cảnh Tắc nói, “Thật xin lỗi……”
Tô Mặc Tu lại hỏi: “Ngươi để ta dùng nhiều đan dược như vậy……”1
“Ta có được lưu li tịnh thể, chúng ta kết làm đạo lữ sau đó song tu, ta có thể giúp ngươi tinh lọc linh lực trong cơ thể ngươi.” Ngôn Cảnh Tắc còn không biết Tô Mặc Tu có được lưu li tịnh thể, liền nói ra tính toán của mình, lại nói: “A Tu, tuy rằng ta tuổi lớn, nhưng đã thăng cấp Đại Thừa kỳ, còn có thể sống thêm thật lâu, chờ ta dưỡng thương rồi, ta còn có thể sửa lại dung mạo này……”
Tô Mặc Tu thấy Ngôn Cảnh Tắc đỉnh một gương mặt tiên phong đạo cốt như vậy vội vàng giải thích với mình, không biết vì cái gì, cảm thấy có hơi buồn cười.
Người trước mắt này là Hạo Nhiên chân nhân!
Hạo Nhiên chân nhân gương mặt hiền từ một bộ sợ y tức giận, chuyện này……
Tô Mặc Tu không nhịn xuống liền phì cười.
Không có biện pháp, y nhớ tới cảnh tượng trước đó người này nhảy nhót lung tung, dỗi Tư Đồ Giang Ninh.
Khi đó y cảm thấy đây là một đệ tử ngoại môn tuổi trẻ khí thịnh, không cảm thấy có cái gì không đúng, nhưng cảnh tượng ngay lúc đó, nếu thay mặt Hạo Nhiên chân nhân vào mặt Tiêu Dạ.
Y có loại cảm giác cả người mình đều không ổn.
Ngôn Cảnh Tắc thấy Tô Mặc Tu cười, lại thở dài nhẹ nhõm một hơi: “Ngươi không tức giận thì tốt rồi.”
Tô Mặc Tu ngừng cười.
Y xác thật không tức giận.
Một lần trước đó cảm thấy mình bị Tiêu Dạ lừa, thậm chí làm tốt chuẩn bị cùng Tiêu Dạ chết chung một chỗ…… Hiện tại Tiêu Dạ thành lão tổ tông Kình Thiên Tông, y không cần lo lắng người mình thích bị người ta giết chết……
Tâm tình y phức tạp, nhưng tức giận không dậy nổi.
Nhưng không giận nổi thì không giận nổi, nhìn thấy bộ dáng người trước mặt, y cũng rất không quen.
Cũng may người này tư thái rất thấp, làm y không đến mức có cảm giác khoảng cách.
Nhưng y vẫn là có một loại cảm giác không chân thật…… Tô Mặc Tu vươn tay, nhéo một nhúm trên chòm râu của Ngôn Cảnh Tắc, rút xuống.
Ngôn Cảnh Tắc: “……”
Tô Mặc Tu nhìn chòm râu trên tay mình, cũng có chút ngốc ra, ngay sau đó nói: “Ngươi…… Có thể cạo râu không?”
Ngôn Cảnh Tắc không chút do dự: “Có thể!”
Kỳ thật hắn cũng nghĩ tới, muốn cạo râu của mình, làm mình trông có vẻ trẻ tuổi hơn một chút.
Nhưng trước đó hắn vẫn luôn mang mặt nạ, không dùng được……
Hiện tại…… Cần phải cạo râu ngay và luôn!
Hạo Nhiên chân nhân tuy rằng đem bề ngoài của mình làm cho có hơi già, nhưng làn da khá tốt, sau khi hắn cạo râu đi rồi, nhìn hẳn là nhiều nhất 40 tuổi thôi.
Tô Mặc Tu thấy Ngôn Cảnh Tắc một bộ làm gì cũng vui, lại hỏi: “Tại sao ngươi lại thích ta?” Y chỉ là một đệ tử Kình Thiên Tông phổ phổ thông thông, người mạnh như Hạo Nhiên chân nhân tại sao lại thích y?
“Ta cũng không biết,” Ngôn Cảnh Tắc cười rộ lên, “Lúc ấy ta nhận được đồng môn xin giúp đỡ, liền qua đó nhìn xem, kết quả liếc mắt một cái thấy được ngươi, nhìn đến ngươi rồi ta không thể dời mắt đi được.
Chỉ là khi đó ta bị thương nghiêm trọng, không thể giúp ngươi……”
Ngôn Cảnh Tắc nói, Tô Mặc Tu lập tức tin ngay.
Rốt cuộc chính y cũng là tình huống đồng dạng —— lần đầu tiên y nhìn thấy người trước mắt này, đã động tâm.
Nhưng bây giờ không phải lúc nói chuyện này….
Tô Mặc Tu nói: “Đúng vậy, ngươi bị thương! Nhanh chữa thương đi!”
“Thương của ta một chốc không khỏi được, đan dược bình thường vô dụng với ta.” Ngôn Cảnh Tắc nói, một bên nói, một bên lấy ra một viên đan dược cho Tô