Tô Mặc Tu hoàn toàn không hề ý thức được không đúng, còn đang nỗ lực khích lệ Omega trước mắt mình: “Em lớn lên cũng rất đẹp, là Omega đẹp nhất mà tôi từng thấy, cũng rất xứng với mùi tin tức tố của em….”
Đối với việc mình thế mà cũng có một ngày có thể ngửi được tin tức tố của người khác này, Tô Mặc Tu cảm thấy đặc biệt cao hứng.
Mặt Ngôn Cảnh Tắc càng đen hơn.
Bọn Alpha đó cả ngày nhớ thương chính là tin tức tố và mặt của người khác!
Mấu chốt nhất chính là, hắn cũng không phải Omega, tin tức tố trên người hắn cũng là mẹ hắn chế tạo ra tới bắt chước tin tức tố, mà không phải tin tức tố chân chính.
“Lần đầu tiên nhìn thấy em, tôi đã khuynh đảo vì em……” Tô Mặc Tu lại lần nữa nói.
Ngôn Cảnh Tắc đánh gãy lời đối phương nói: “Anh đói không? Có muốn ăn gì không?”
“Còn tạm, tôi không đói bụng.” Tô Mặc Tu nói.
“Mấy ngày anh không ăn gì rồi, nhất định đói bụng, tôi đi làm gì đó cho anh ăn.” Ngôn Cảnh Tắc nói.
Tô Mặc Tu thật sự một chút cũng không đói bụng, hơn nữa lúc y tỉnh lại có nhìn thấy dịch dinh dưỡng cao dành cho Alpha dưới đất, nói cách khác lúc y hôn mê, Omega này có cho y dùng dịch dinh dưỡng, y thật sự không đói bụng.
Ngôn Cảnh Tắc cũng biết người này không đói bụng, rốt cuộc hắn không thiếu đút dịch dinh dưỡng cho người này.
Nhưng hắn không muốn nói chuyện phiếm với người này.
Ngôn Cảnh Tắc đi ra bên ngoài, nhìn nhìn không trung hỏi: “Có nguyên liệu nấu ăn tươi mới không? Tôi muốn làm cơm.” Mấy ngày nay hắn cùng Serena ăn đều là các loại thức ăn thành phẩm, những người đó đưa đồ ăn cho bọn hắn cơ hồ không cần bọn hắn tự làm.
Tô Mặc Tu theo sát ra tới, thấy Ngôn Cảnh Tắc muốn đồ như vậy, trên mặt lúc xanh lúc đỏ.
Omega của y, cũng không biết có bao nhiêu người đang nhìn!
“Nhất định có nguyên liệu nấu ăn, chắc chắn rất nhanh sẽ có người đưa tới!” Tô Mặc Tu nói, sau đó trừng mắt liếc nhìn camera ẩn cách đó không xa.
Người nhìn camera đều bị cái liếc này nhìn đến hoảng hốt, cuối cùng có người nhịn không được hỏi: “Tướng quân đây là ý gì?”
“Bảo chúng ta nhanh chóng đi chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn?” Một người khác trả lời.
Quang Minh tinh tuyệt đại bộ phận địa phương đều bị sa mạc bao trùm, thảm thực vật không nhiều, thịt có thể ăn càng thiếu thốn, nhưng từ khi bọn họ rời Quang Minh tinh chiếm cứ mấy tinh cầu khác, chủng loại có thể ăn ở nơi này cũng nhiều hơn không ít.
Rất nhanh bọn họ đã chuẩn bị xong một ít nguyên liệu nấu ăn, nghĩ đến trang viên kia không có thiết bị nấu cơm, còn chuẩn bị hai bộ nấu ăn dùng năng lượng mặt trời.
Máy bay không người lái đem mấy thứ này đưa đến trước mặt Ngôn Cảnh Tắc.
Hiệu suất thật sự rất cao, cũng rất thú vị, trách không được Serena thích làm như vậy.
Nguyên chủ lúc trước trong trường học từng học qua nấu nướng, bản thân hắn còn cảm thấy hứng thú với mấy thứ này, còn học được khá tốt.
Bởi vậy, tuy rằng những người đó đưa tới nguyên liệu nấu ăn, có vài thứ Ngôn Cảnh Tắc chưa bao giờ gặp qua, nhưng hắn vẫn có nắm chắc làm ra một bữa cơm.
Còn hương vị có khả năng không quá ngon…… Nghĩ đến, Alpha này cũng không dám ghét bỏ đâu.
Ngôn Cảnh Tắc gần đây mỗi ngày ăn đồ ăn thành phẩm ăn đến ngán rồi, cũng muốn khoe một phen trù nghệ của mình, lấy được nguyên liệu nấu ăn liền bắt đầu bận việc.
Tô Mặc Tu thấy thế hỏi: “Cần tôi hỗ trợ không?”
“Không cần.” Ngôn Cảnh Tắc mở ra thiết bị năng lượng mặt trời, bắt đầu xử lý nguyên liệu nấu ăn.
Những gia cụ này là dùng bên ngoài, dùng năng lượng mặt trời, thứ này rất thích hợp khí hậu Quang Minh tinh, nhưng nguyên chủ trước kia chưa bao giờ dùng qua.
Cũng may sử dụng cũng không khó, gần đây học rất nhiều tri thức về phương diện máy móc nên Ngôn Cảnh Tắc nếm thử một phen, sau đó rất nhanh học được làm sao dùng mấy thứ này.
Tuy rằng Ngôn Cảnh Tắc nói không cần hỗ trợ, nhưng Tô Mặc Tu vẫn ở bên cạnh bận trước bận sau, dọn ra bàn ghế gì đó, tiện để Ngôn Cảnh Tắc xắt rau linh tinh.
Mới đầu y đối với chuyện Omega mình bị người ta nhìn này cảm thấy bất mãn, nhưng cẩn thận tưởng tượng…… Này vừa lúc có thể tuyên thệ chủ quyền, khiến tất cả mọi người biết người này là của y, không phải sao?
Đây là chuyện tốt!
Tô Mặc Tu ở bên người Ngôn Cảnh Tắc chuyển tới chuyển lui, liên tiếp mà khích lệ Ngôn Cảnh Tắc: “Động tác em thuần thục quá!”
“Thủ nghệ của em, vừa nhìn là biết rất tốt rồi.”
“Em là Omega hiền huệ nhất mà tôi từng thấy.”
……
Ngôn Cảnh Tắc: “Ha ha.” Hiền huệ? Hắn một chút cũng không muốn bị người ta khen như vậy!
Tại sao hắn lại coi trọng một Alpha rõ ràng hẳn là phải ế suốt đời như vậy?
“Em cười đến thật là dễ nghe.” Tô Mặc Tu theo sát khích lệ.
Ngôn Cảnh Tắc: “……” Thôi, hắn không thèm so đo với Alpha thấy Omega là không có đầu óc.
Tuy rằng có hơi ghét bỏ Alpha trước mặt này, thuận tiện hoài nghi ánh mắt của chính mình, nhưng Ngôn Cảnh Tắc vẫn dành không ít tâm tư để nấu ăn.
Dù Alpha này có ngốc nghếch, hắn không biết vì sao cũng càng nhìn càng thích, nếu chính mình thích, đương nhiên muốn nắm chặt lấy người rồi.
Hắn không phải Omega, còn không muốn gả chồng nằm dưới hầu hạ, không bày ra một chút giá trị của mình, hắn cũng ngượng ngùng lừa gạt Alpha bé nhỏ ngây thơ.
Ngôn Cảnh Tắc một hơi làm năm món ăn, lúc này mới dừng tay: “Ăn cơm đi.”
Tô Mặc Tu lại khích lệ một phen, ân cần mà bới một chén cơm cho Ngôn Cảnh Tắc.
Nguyên liệu nấu ăn được đưa tới có gạo, hẳn là từ tinh hệ khác đưa tới, ăn lên hương vị không tồi, còn về đồ ăn hắn làm…… Không coi là mỹ vị tuyệt đỉnh, nhưng ăn cũng khá ngon.
Ngôn Cảnh Tắc ăn thật sự vừa lòng, Tô Mặc Tu thì càng vừa lòng.
Nhưng y không ăn nhiều, mãi cho đến Ngôn Cảnh Tắc dừng lại, y hỏi: “Em ăn no rồi?”
“Ừ.” Ngôn Cảnh Tắc gật gật đầu, hắn làm đồ ăn hình như có hơi nhiều, sợ là ăn không hết……
Mới vừa dâng lên ý nghĩ như vậy, Ngôn Cảnh Tắc liền phát hiện Alpha đối diện Alpha nhanh như bay mà ăn lên,