Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng ĐêmYêu Tướng tương ứng Tụ Nguyên cảnh.
Nếu như Tư Thái Gian thật sự cấu kết với Yêu Tướng, không chỉ có Phiêu Miểu Phái, ngay cả thành Bạch Phù cũng sẽ có nguy hiểm.
"Sợ rồi sao? Chúng ta chẳng qua chỉ là quân tiên phong của Yêu Tướng đại nhân, bên trong thành Bạch Phù còn cất giấu không ít nội ứng, ta cũng không sợ việc nói cho các ngươi biết, bởi vì ta muốn những ngày tiếp theo của các ngươi đều sống trong sợ hãi!"Tư Thái Gian cất tiếng cười to, trong mắt tràn đầy điên cuồng.
Sau khi trầm ngâm một lúc, Diệp Phong bỗng nhiên hỏi: "Yêu Tướng có biết Phiêu Miểu Phái chúng ta không?"Nghe vậy, Tư Thái Gian sửng sốt.
Diệp Phong lập tức nở nụ cười: "Xem ra, ở trong mắt vị Yêu Tướng kia của các ngươi, Phiêu Miểu Phái chúng ta không đáng để nhắc tới, như vậy kế tiếp tạm thời sẽ không có nguy hiểm gì.
""Ngươi!"Tư Thái Gian không nghĩ tới Diệp Phong lại bình tĩnh như vậy, nhất thời kinh ngạc đến trợn tròn mắt.
Đó chính là Yêu Tướng đấy!Một sự tồn tại có thể so với Tụ Nguyên cảnh, vậy mà Diệp Phong lại không sợ?Diệp Phong bỗng nhiên lại hỏi: "Ngươi có di ngôn gì không?"Tư Thái Gian trợn to hai mắt: "Buông tha cho ta!""Thả ngươi cái rắm!"Một chân Diệp Phong quét ngang, Tư Thái Gian bị giẫm vào trong bùn đất, chết không thể chết thêm được nữa.
Nhìn thi thể của Triệu Đại Giang và Tư Thái Gian, sắc mặt Diệp Phong ngưng trọng: "Bên trong thành Bạch Phù còn có nội ứng, Hắc Huyền Môn có tính trong đó không? Hay là những người khác? Còn nữa, người dùng Thụ yêu trăm năm tấn công Chu gia rốt cuộc là ai?"Diệp Phong cảm thấy, trước mắt giống như có một lớp sương mù.
Hắn lắc lắc đầu, tạm thời không nghĩ tới, chuẩn bị dùng một mồi lửa thiêu hủy Triệu Đại Giang và Tư Thái Gian.
Nhưng đúng lúc này, trong rừng cây xung quanh truyền đến âm thanh sột sột soạt soạt.
"Có yêu khí!"Mặc Oanh ngay lập tức cảnh giác.
Long Thiên Tinh nhìn quanh một lần, có thể nhìn thấy rất nhiều bóng dáng to lớn tràn ngập linh khí ngũ sắc ở trong rừng cây.
"Chắc là dưới trướng của tên Yêu Tướng kia.
"Diệp Phong nghiêm túc nói.
"Vây người bị thương ở giữa, các ngươi tự bảo vệ mình là được, việc còn lại cứ giao cho bổn chưởng môn.
"Diệp Phong lấy Linh Nguyên Chung ra, bày thế trận chờ quân địch.
Mặc Oanh lập tức thi triển "Toàn Phương Vị Linh Thức", dò xét khu vực trong bán kính hơn mười mét, phòng ngừa bị đánh lén.
"Soạt" một tiếng.
Trong bụi cây có bảy Thụ yêu lao ra, mỗi một cây đều có hình người, cao ba đến năm mét, cả người mọc đầy dây leo, lúc đi lại tạo ra động tĩnh rất lớn, muốn không bị phát hiện cũng khó.
Mạnh nhất là một cây phát ra khí tức không thua gì Thụ yêu trăm năm, đạt tới cấp Yêu Binh cao đẳng.
Sáu Thụ yêu còn lại đều ở cấp Yêu Binh trung đẳng, tất cả đều không thua kém Giả Vũ Lam.
"Chưởng môn, đánh thắng được không?" Giả Vũ Lam lo lắng nói.
"Thật sự đánh không lại, chúng ta lập tức ngự kiếm bay đi, về phần những người này, khả năng sẽ không quản được.
" Mặc Oanh nhìn lướt qua năm thôn dân đang hôn mê sâu trên mặt đất.
Nếu như không đi, tất cả họ đều có thể chết.
Đi một bộ phận người, ít nhất còn có thể bảo tồn sinh lực, hơn nữa truyền đạt những chuyện phát sinh ở nơi này ra ngoài.
Nhưng lại nghe Diệp Phong nói: "Ta có thể đánh bốn lửng mật, còn đánh không lại bảy Thụ yêu này sao?"Mấy vị đệ tử nghe xong, sửng sốt trong chốc lát.
Đúng nhỉ!Chưởng môn mạnh như vậy, hơn nữa còn thêm mấy người bọn họ, đối phó với bảy Thụ yêu hình như cũng không có áp lực gì.
"Hí!"Thủ lĩnh Thụ yêu cao khoảng ba mét phát ra thanh âm quái dị, nhiệt độ không khí xung quanh bỗng nhiên giảm xuống, trong nháy mắt