Hai mươi phút sau cánh cửa văn phòng bị đẩy ra, một đôi vợ chồng trẻ bước vào, người đàn ông khoảng tầm ba mươi, gương mặt anh tuấn, vẻ ngoài thanh nhã đúng chuẩn mấy anh chồng quốc dân trong lòng fan, anh ta chính là ảnh đế đứng thứ hai trong ba nam diễn viên nổi tiếng hiện tại Phan Duy Thiên.
Người phụ nữ là Nguyễn Lam Hạ cũng rất diễm lệ, cô cũng là một ảnh hậu mới nhận giải năm nay, fan nhan sắc và fan thực lực đều xếp thứ nhất trong các nữ diễn viên.
Hai người họ là một đôi vợ chồng kín tiếng trong giới giải trí, Vy mới ba tuổi họ chưa muốn công khai, vì sợ ảnh hưởng đến riêng tư của đứa nhỏ.
Vy đang chơi cùng Linh, thấy hai vợ chồng đi vào con bé lập tức đưa tay ra, mếu máo.
- Mẹ, ba.
Hạ giơ tay bế nó lên, hôn chụt một cái vào má.
Thiên ở phía sau dịu dàng xoa đầu nó.
- Có nhớ ba không?
- Nhớ ba lắm.
- Ba cũng rất nhớ con.
Thiên đưa tay bế Vy, hôn lên mặt nó.
Nó cười khúc khích ôm cổ ba.
Linh ngồi dậy, chỉnh lại váy, cô cười cười nhìn bọn họ rồi hỏi.
- Quay xong rồi à?
Hạ gật đầu thở dài ngồi xuống ghế sofa.
- Mệt chết được, cái Vy không quấy rầy mày chứ?
Linh lắc đầu.
- Không có, nó rất ngoan.
Có đứa nhỏ ở cùng cũng rất vui.
Hạ cười nhìn Vy đang được Thiên bế, Linh rất cô độc, chỉ có làm việc làm việc, dù có bảo mẫu nhưng nhờ Linh trông giúp vừa hay cũng giúp cô có chút vui vẻ.
Ngồi một lát, hai người mới bay từ Sài Gòn về Hà Nội, trong mắt đều rất mệt nên đứng dậy đi về, Hạ còn lôi kéo Linh đi ăn tối nhưng cô từ chối, vẫn nên để riêng tư cho gia đình họ thì hơn.
Tiễn Hạ và Thiên về Linh lại vào phòng làm việc đến tận khuya, theo thói quen cầm điện thoại xem chút tin tức về chủ tịch tập đoàn Ánh Dương, Bùi Nhật Dương.
Linh chậm rãi lướt qua báo kinh tế, cậu hôm nay không đi làm, nhưng mọi thông tin vẫn tốt, đời tư của cậu trong sạch, chỉ có duy nhất vị hôn thê tên Nguyễn Phương Anh, trong ảnh là hai người cùng đi trên chiếc xe BMW.
Linh nhìn thật