Ngày mùng một Tết, Dương đưa Linh về biệt thự, giới thiệu với dòng họ.
Ngôi biệt thự rộng lớn nhưng lại rất lạnh lẽo.
Dương nắm tay Linh đi vào nhà, ông bà nội Nguyên ngồi trên sofa chơi đùa cùng chắt.
Ông Đức và bà Ngọc vẫn chưa về, có lẽ vẫn bận làm việc.
Ông bà nội Nguyên cùng nhìn ra cửa, thấy Linh và Dương liền cười hiền.
Đến trước sofa Linh cúi đầu chào hai ông bà, Dương để hờ tay lên eo cô, giới thiệu.
- Đây là Linh hay còn gọi là Thủy, vợ con.
Ông bà nội của anh.
Linh ngoan ngoãn để tay trước bụng cúi đầu chào ông bà.
- Con chào ông nội chào bà nội ạ.
Linh hơi căng thẳng, hai ngón tay bấu vào nhau, cô mím môi nhìn hai ông bà, tuy đã lớn tuổi nhưng trên mặt ông Nguyên vẫn hiện lên uy nghiêm của thời trẻ, còn bà Nguyên trông hiền hậu hơn nhưng cũng rất có khí chất, có thể nhìn ra được, bà thời trẻ là một người phụ nữ xinh đẹp.
Ông Nguyên hơi nheo mắt nhìn Linh, Dương đặt mấy túi quà lên bàn.
- Đây là quà Linh mua tặng ông bà ạ.
Bà Nguyên hơi cong môi mỉm cười nói.
- Đến chơi còn tốn kém làm gì.
Với lại đã kết hôn chưa mà gọi là vợ.
“Đến chơi” có nghĩa là Linh chưa được chấp nhận, Linh hơi nắm chặt vặt áo.
Dương nắm lấy bàn tay lạnh lẽo của cô rồi nói.
- Con và Linh đã kết hôn rồi ạ, đây là vợ của con.
Con đã nói với ông bà lâu rồi, hôm nay con đưa vợ con về giới thiệu với mọi người.
Hai ông bà đồng loạt cau mày.
Ông Nguyên phá vỡ yên tĩnh trước.
- Làm bậy, con đã có hôn ước với nhà người ta rồi, kết hôn? Sao mà được.
Không khí căng thẳng, đúng lúc Khánh và Vĩ từ trên phòng xuống, Khánh nhìn Linh và Dương rồi cảm nhận không khí ngột ngạt, cô nói.
- Em về rồi à?
- Vâng.
Cơm trưa đã được dọn ra, trên bàn là một bàn ăn giống như bao gia đình khác, có bánh chưng, có giò có các món ăn truyền thống và sang trọng.
Không khí lại không tốt lắm, ông bà Nguyên chỉ yên lặng ăn cơm, còn chị Khánh lại bón con trai ăn, chỉ có anh Vĩ và Dương trò chuyện, nhưng lại là chủ đề về công việc.
Linh nắm chặt bàn tay đang x0a nắn tay mình dưới gầm bàn, Dương dịu dàng gắp cho cô món canh giò heo hầm măng.
Linh hơi cong mắt, ngồi thẳng lưng, liếc trộm Dương.
Biết Linh không thoải