“tóc anh ta mềm mại thật, con trai gì đâu mà tóc mềm hơn cả con gái luôn. mà sao mình ăn cứ gặp hoài tên này vậy nè. xì, không nghĩ tới hắn nữa. đi ngủ” và thế là trong giấc mơ phương đang trong vòng tay của một ai đó, cô cắn nhẹ tai cậu con trai, cậu ta liền thì thầm vào tai phương “anh yêu em, nhóc àh. em là thuốc phiện của anh thật rồi” và trao cho cô một nụ hôn cháy bỏng. sau đó hai người thả nhau ra, ngước lên thì “áh hhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh, tại sao lại … lại … là anh???”. cậu trai đó không trả lời chỉ đáp lại bằng một nụ cười đểu. và thế là giấc ngủ của phương đã bị phá rối.
-hả, tại sao người con trai trong giấc mơ của mình lại là tên long chết bầm đó, tránh không kịp chứ nói gì là kiss nhau như thế. hơ hơ hơ!!!
“chời ạh, môi con trai mà sao lại mềm mại thế nhỉ? Mình là con gái mà cũng phải ghen tị luôn! Nhưng tại sao anh Tự lại làm thế với mình??? Rõ ràng anh biết mình là em gái chị An mà, không lẽ anh lại chỉ đùa chơi với chị An? không, không, điều đó là không thể. mình không có sức ảnh hưởng và lôi cuốn đến thế đâu. nhưng………………hình như anh Tự này không giống với anh Tự mà mình biết”
Bình cứ miên mai chạy theo những khúc mắc, câu hỏi trong lòng. mỗi một câu hỏi bình luôn tự trả lời ình. nhưng khờ khạo là vậy, bình đã quên mất chính cảm giác của bản thân. Tại sao Bình lại không ghét việc này, không tức giận mà ngược lại có cảm giác thix thix. “tại sao mình lại thích?”. câu hỏi này bình đã quên tự hỏi bản thân và không có câu trả lời nào vào thời điểm này. 2 mi mắt bình trĩu nặng, dần cụp xuống và đóng lại mớ bòng bòng trong lòng. Nhưng hình ảnh Tự thì lại chạy vào cũng với những giấc mơ vừa “không thực” vừa hạnh phúc lại ngây thơ của một cô gái mang tên “Trương Hải Bình”/
Sinh ra đã giống tính ba, nên nó rất khó ngủ. không giống như phương và bình, đặt người xuống một xíu là ngủ được liền. nó thì phải nằm ít nhất cũng phải là nửa tiếng, lăn qua lăn lại, lộn lên lộn xuống, đạp gối đạp mền thì nó mới ngủ. nhìn 2 nhỏ bạn ngủ ngon lành (tại vì 2 nhỏ này đang cười trong mơ), nó bỗng ganh tị. nó cũng muốn như thế nhưng mà khó quá. thế là