Dưới sảnh khách sạn đang có 3 cặp đôi đi tới đi lun, lăn qua lăn lại, ngồi lên ngồi xuống mà trông mà chờ mà ngóng 4 vị Phong, Long, Phương, Quyên “ngự giá”.
Phòng tắm vẫn thinh lặng … và dễ dàng nghe được nhịp thở của 2 thân ảnh trong này….
Mi mắt chạm mi mắt
Trán chạm trán
Tóc chạm tóc
Mũi chạm mũi
Tay chạm tay
…. Long đang đè Phương xuống…. miệng nhếch một nụ cười chiến thắng … chỉ cần một cú “knock out” nữa… thì Phương sẽ thua trắng…
Môi cách môi 5 cm
4cm
3cm
2cm
Cộc cộc…..
-Phương ơi, Long ơi, 2 người có sao không? – Một giọng nói nhẹ nhàng pha lẫn chút tò mò cộng thêm xí khiêu khích…. thoạt nghe cứ tưởng là quan tâm thật lòng nhưng nghe kĩ sẽ có cả tiếng cười khúc khích
Không thấy bên trong trả lời, nó cố gắng gõ cửa và gọi thêm vài lần thế nữa… ấy vậy mà bên trong cứ vô tình lẳng lặng không đáp… Nó đành dùng cách cuối
-Haizz… chắc họ té đập đầu zô thành bồn tắm mất rồi, phải gọi cấp cứu và quản lí thôi… đành chạy đi gọi Phong vậy….
“Cạch”
Nó vừa quay đầu đi thì cánh cửa bật mở… cười toe toét mồm vì đã dụ được “rắn” ra khỏi hang …. Nhanh chóng xoá dấu vết nụ cười vừa rồi.. nó chưng ra bộ mặt lo lắng, giả lả quay ra… hỏi han này nọ, sờ đầu, sờ tay… mà vai rung lên vì nín cười @@
-Phương ơi, mày có sao không?
-Té có đau không?
-Đầu anh còn ổn chứ?
-Đập vào đó chắc là bị chấn động nặng lắm
Nó cố tỏ ra vẻ lo lắng sao cho có vẻ “thật” nhất, nó còn xoay người Phương mấy vòng… Phương vì quê quá, biết nó cố tình chọc mình nên chỉ biết im thin thít…
Long tức lắm… bị con nhỏ đang đứng trước mặt phá hỏng chuyện tốt… mém nữa là hôn được Phương lần 2 rồi… Hây dà…
“Thôi lần tới hôn bù” *éc, hôn mà còn bù*… Long tự nhủ… vì cậu cũng biết là không nên đụng tới nó..
Thở dài đánh thượt, Long lững