“tại sao lại ôm mình!!! sao tim đập nhanh thế này? mình bị gì vậy trời???? CHUYỆN GÌ THẾ NÀY, THẬT BỰC MÌNH”
“hơ, sao cảm giác lạ thấy này, uiiiiiii, tim đập nhanh quá, khó thở quá, má ơi cứu con. CHUYỆN GÌ THẾ NÀY! THẬT BỰC MÌNH nhưng thôi kệ, trót phóng lao rồi, đành theo lao thôi”
lợi dụng lúc 3 tên này mất cảnh giác và còn sốc thì 3 đứa nhanh chóng tiến hành theo kế hoạch.
về phần nó, sau khi ôm chầm lấy hắn, nó kiễng chân lên, hôn nhẹ lên má nhưng thực ra là nó liếm nhẹ má của hắn!!! làm cho toàn bộ giác quan hắn ta ngừng. sau đó nó thì thầm vào tai hắn “Không hẹn gặp lại”. Câu nói này nó đã nói với hắn 2 lần rùi đó. Sau đó nó nhìn hắn cười và “bụp” , nó cho hắn một đấm zô bụng!!! 3 giây sau hắn mới rớt từ trên thiên đường xuống. “hự” hắn ôm bụng mà ngồi xuống vì nó dùng lực cũng khá mạnh. nó nhìn thấy vậy tự nhiên thấy hơi tội hắn, nhưng cảm giác đó chỉ chóng qua và ngay lập tức bộ mặt hả hê đã hiện lên trước mặt hắn.
còn về phần phương, con này còn tinh ranh hơn, phương không liếm như nó, mà còn độc hơn. phương kiễng chân lên, lấy tay luồn vào tóc long và kéo gương mặt anh ta sát vào. sau đó nó cắn vào tai long một cái “cho anh chết nè! đồ đáng ghét”. ngay sau đó, phương cũng giống nó, cho tên long một đấm vào bụng. vì quá bất ngờ nên anh không phòng thủ trước “ui da, con nhỏ chết tiệt này”. tên này không ngồi mà đứng ôm bụng vì phương yếu hơn nó nên dùng lực tất nhiên không bằng
còn về phần bình thì đúng là đau khổ hơn 2 con bạn, vừa yếu lại lùn nữa, bình cố gắng dùng sức để kéo đầu tự xuống để thu hẹp khoảng cách thực hiện kế hoạch. bình không dám làm giống phương – luồn tay vào tóc của tự, vì đây là một động tác làm cho người khác phái thấy thoải mái, trong khi tự lại là anh rể tương lai. “bình, mày phải làm cho anh ta mất cảnh giác. tên tự này nhìn vậy thôi chứ khó xơi nhất đó. mày phải kiss vào mũi anh ta, có vậy mới đánh lạc hướng được”. đang miên man suy nghĩ
-ê, con kia, mày có nhanh không thì bảo – 2 đứa này thúc giục vì tụi nó làm xong rùi. tranh thủ lúc hắn và long đang ôm bụng thì lo hối thúc bình
nghe vậy, bình sực tỉnh, dùng hết sức, kiễng hết chân lên, đang cố gắng thì tự nhiên bình thấy Tự cười, sau đó anh ta tự nguyện cúi đầu xuống, thấy vậy , bình tuy hơi sững sờ nhưng vẫn cố gắng lấy