Trời ngả về chiều đem theo bóng của tửu quán kéo dài ra.
Lão bản bộ mặt chán nản tính sổ sách tại phía sau quầy. Những khách nhân uống rượu nhìn lên sân khấu. Thi nhân ôm cầm đang miễn cưỡng ngâm xướng:
“… Là người đầu tiên viết nên tất cả những truyền kỳ. Nguyên lai vị anh hùng đó cũng là một người giống như chúng ta mà thôi.”
Tiêu Linh rất thích tay thi nhân Tu Hi Tư Đặc này, tên này có một loại mùi vị giang hồ, anh hùng phảng phất, mà anh hùng, cái danh từ này cũng chỉ là một đám người tôn kính đối với một người gọi mà thôi, vì anh hùng kỳ thật cùng người bình thường cũng không có gì khác nhau cả.
Tiêu Linh đang ngậm một nhánh cỏ đuôi chó, nằm ở trên một cái cây ngoài trấn Bố Lạp Tạp Đạt Duy Kim, nhàn nhã mà xem trời chiều để giết thời gian. Gần đây đào quặng mỏ quá mệt mỏi rồi, khó được nghỉ ngơi một hồi. Gần tới hoàng hôn, ánh sáng trời chiều đem trấn nhỏ chiếu rọi đỏ au, gió đêm thổi qua cuốn theo màu vàng của cát bụi.
Trên trấn nhỏ, nam nữ đi tới đi lui pháp sư, mục sư mặc pháp bào, thánh kị sĩ mặc áo giáp màu trắng bạc, dã nhân, tinh linh, nhân loại bận rộn tặng lợi nhuận cho công ty trò chơi.
Bọn họ hoặc chuẩn bị chờ phân phó, hoặc tìm kiếm tổ đội, cao giọng la hét. Cả trấn Duy Kim nhỏ bé náo nhiệt phi thường.
“Hỏa hệ pháp sư cấp ba mươi lăm full bộ tử trang cần tổ đội đi tro bụi rừng rậm đây”
“Dã nhân chiến sĩ cuồng bạo cấp bốn mươi phòng ngự áu dày cần tổ đội đi Ngả Lạp Tây đầm lầy….”
“Đội tinh anh cấp bốn mươi cần mục sư có khả năng trị liệu 500+ đây, có thì hét to lên 1 tiếng”
Nhìn game thủ bận rộn đây đó, Tiêu Linh cực kì hâm mộ không thôi, bản thân mình lúc nào mới có thể chính thức bắt đầu luyện cấp đây. Lại nghĩ tới từ lúc vào trò chơi đến giờ, bỗng nhiên một trận buồn bực, trong tất cả nghề nghiệp, thuật sĩ quả thật là gian nan nhất, làm nhiệm vụ lớn không nên tìm nhất là thuật sĩ, bởi vì thương tổn thuật sĩ gây ra vĩnh viễn không thể so với pháp sư, rất nhiều kĩ năng khống chế chỉ hữu hiệu trong một số ít trường hợp, đụng tới boss chỉ có đứng trừng mắt mà nhìn. Hơn nữa thuật sĩ lại chính là nghề nghiệp của ác ma, trừ Bố Lạp Tạp Đạt ra, NPC địa phương khác cũng không nguyện ý cấp nhiệm vụ cho thuật sĩ.
Thuật sĩ mặc dù gian nan, nhưng cũng có một ít nhiệm vụ cần tới thuật sĩ, Ác ma thuật sĩ, Hủy diệt thuật sĩ, Thống khổ thuật sĩ tam hệ nghề nghiệp có chút ít kĩ năng tại trong lúc làm nhiệm vụ phi thường hữu dụng, nếu như người chơi thuật sĩ có ý thức, phản ứng tốt, trang bị ngon lành, phát huy tác dụng hoàn toàn không thua gì pháp sư được xưng là linh hồn của chiến trường.
Hơn nữa tam hệ thuật sĩ cũng là “thần solo luyện cấp”, so với đạo tặc được xưng là “vua luyện cấp nơi hoang dã” cũng không có chút nào thua kém.
Đồng dạng cũng là thuật sĩ, còn được phân làm Ma dược luyện kim thuật sĩ và Cơ giới luyện kim thuật sĩ.
Ma dược luyện kim thuật sĩ thông qua luyện chế các loại dược hoàn tự tăng cường thực lực bản thân. Tổn thương pháp thuật của bọn họ rất thấp, sau lúc uống xong ma dược cũng chỉ có thể miễn cưỡng đạt tới 80% - 90% thương tổn của thuật sĩ bình thường, nhưng bọn hắn luyện chế ra dược hoàn thì đúng là cực kì sang quý.
Tại Bố Lạp Tạp Đạt, chủ thành Ngả Đinh Tư, một cao cấp Ma dược luyện kim thuật sĩ luyện chế ra cường hóa dược hoàn có thể đấu giá được một hai ngàn kim tệ.
Nếu như nói Ma dược luyện kim thuật sĩ còn có tác dụng, thì Tiêu Linh lựa chọn Cơ giới luyện kim thuật sĩ có thề nói là phế vật cặn bã rồi.
Cơ giới luyện kim thuật sĩ thương tổn phép thuật chỉ chừng 40% bình thường thuật sĩ.
( *Pháp thương : Thương tổn phép thuật : trong các game hay gọi là damage phép )
( *Cơ giới luyện kim thuật sĩ: Người học rèn đúc chế tạo máy móc )
( *Ma dược luyện kim thuật sĩ: Người học rèn đúc chế tạo thuốc phép )
Thiên phú của cơ giới luyện kim thuật sĩ là Công trình, có thể chế tạo robot, mỗi một luyện kim thuật sĩ có thể mang theo một robot, robot cũng có một chiến lực nhất định. Tỷ như một cái Robot Quỷ Nhỏ cấp 1, thương tổn phép thuật chừng khoảng 80% luyện kim thuật sĩ có thể đền bù một phần khuyết điểm nhất định là pháp thương không cao cho Cơ giới luyện kim thuật sĩ.
Một Cơ giới luyện kim thuật sĩ cùng robot, hai thứ cộng thương tổn phép thuật lại có thể cùng thuật sĩ bình thường ganh đua, nếu robot phẩm bậc đủ cao, như vậy Cơ giới luyện kim thuật sĩ còn có thể cao ngạo mà nhìn xuống bất cứ nghề nghiệp hệ pháp thuật nào.
Lúc đầu Tiêu Linh cũng là ôm ảo tưởng như vậy tiến vào trò chơi, hăng hái bừng bừng mà học tập thải quật ( đào xới ), dã kim ( luyện kim ), đoán tạo ( rèn ), công trình bốn loại kĩ năng sản xuất chuẩn bị chế tạo cho bản thân mình một robot.
Nhưng ảo tưởng rất nhanh tan biến, qua hơn một tháng rất nhiều người chơi cũng đã lên tới cấp 40, tiến nhập chính bản phụ bản, mặc vào lam trang, tử trang cao cấp, Tiêu Linh cấp bậc vẫn như trước dừng lại ở cấp 1.
Không có robot, Cơ giới luyện kim thuật sĩ chính là cặn bã vứt đi căn bản không cách nào luyện cấp.
Nhưng chế tạo robot há lại đơn giản như vậy. Luyện luyện kim lên cao cần tiền, rèn cũng cần tiền, Công trình càng cần tiền, Tiêu Linh mỗi ngày đào xới quặng bán đi lấy tiền đều đổ vào trong cái vực sâu không đáy đó.
Nửa tháng trôi qua, bốn cái hạng kĩ năng sản xuất của Tiêu Linh tăng lên trên diện rộng, nhưng lever thì vẫn chưa lên nổi cấp nào.
Đào xới: cấp tông sư. kĩ năng thuần thục độ 307/500.
Luyện kim: cấp cao, kĩ năng thuần thục độ 175/300.
Rèn: cấp trung bình, kĩ năng thuần thục độ 102/150.
Công trình: cấp thấp, kĩ năng thuần thục độ 47/50.
Điều duy nhất khiến Tiêu Linh có thể kiêu ngạo chính là cấp bậc kỹ năng đào xới cùng luyện kim của mình, trước mắt đào cấp bậc xới cao nhất trừ cấp bậc tông sư của Tiêu Linh là cao nhất ra, cả phục vụ khí chỉ có hai cao cấp thợ mỏ mà thôi, muốn luyện