Trị Liệu Thuật!
Trong tích tắc Tiêu Linh phóng ra Kháng Cự Quang Hoàn, Trị Liệu Thuật của Phi Vũ cũng rơi xuống người Tiêu Linh. Tiêu Linh chuẩn bị chống đỡ thêm hai giây đồng hồ nữa lại phóng ra Kháng Cự Quang Hoàn để bảo vệ tánh mạng, chỉ là Tiêu Linh chưa tính tớ, Phi Vũ kịp có thể sử dụng Trị Liệu Thuật kịp thời như vậy, như vậy hẳn còn có thể kéo dài thêm 1 giây đồng hồ.
Kháng Cự Quang Hoàn của Tiêu Linh đem giòi bọ nhỏ đánh văng ra xa, Tiêu Linh cẩn thận khống chế vị trí thân thể, Kháng Cự Quang Hoàn vừa rồi đã đem tuyệt đại bộ phận giòi bọ nhỏ đánh văng tới một cái khe nham thạch khá hẹp, chúng bị vây trong không gian nhỏ đó.
Kháng Cự Quang Hoàn này, mặc dù thực dụng, nhưng muốn đem đối phương bắn ngược lại về vị trí ban đầu đã là rất khó khống chế rồi, chưa chắc đã sinh ra được hiệu quả mạnh, mà chứng kiến Tiêu Linh chuẩn xác không chút sai lầm lầm đem giòi bọ nhỏ này đánh bay ngược vào cái khe hẹp dài, Loạn Ảnh cùng Dục Huyết nhịn không được phải hô lên một tiếng “được lắm”, chỉ bằng vào hành động sử dụng kỹ năng lần này, đã có thể nói cả trò chơi có thể làm được là không có mấy rồi. Nếu như Tiêu Linh mỗi lần đều có thể phát huy như vậy, đợi 30 – 40 cấp tiến vào một ít đoàn đội cường đại là không thành vấn đề.
Đợi giòi bọ nhỏ từ trong cái khe chật chội kia chui ra, thời gian lại trôi qua 4 giây. Tiêu Linh vừa lui nhanh về phía sau, vừa đánh chết giòi bọ nhỏ tới gần, chứng kiến kỹ năng Khí Bạo thời gian làm lạnh đã chậm rãi trôi qua hết 4 giây cuối cùng, Tiêu Linh thở dài một hơi, nhưng hắn cũng không có trực tiếp phóng ra Khí Bạo mà tìm vị trí thích hợp.
Làm cho tất cả giòi bọ nhỏ tiến nhập vào khoảng cách quanh mình 5 mét.
Khí Bạo!
Oành một tiếng, tất cả giòi bọ nhỏ còn lại đều cùng bị đánh chết!
Trên người Tiêu Linh bay lên một đoàn ánh sáng màu trắng, phục hồi lại giá trị trạng thái lớn nhất (max), kinh nghiệm phong phú làm cho Tiêu Linh, Loạn Ảnh, Dục Huyết cùng Phi Vũ đều lên một bậc.
Tiêu Linh không chút do dự đem thuộc tính toàn bộ tăng vào trí tuệ.
Loạn Ảnh cùng Dục Huyết thở dài một hơi, Tiêu Linh cũng lau mồ hôi lạnh trên trán, tình huống vừa rồi quả là mạo hiểm.
Phi Vũ nhẹ nhõm cười đứng một bên, chứng kiến Tiêu Linh đi tới, trái tim bất an không yên rốt cuộc cũng bình tĩnh lại, mới vừa rồi nàng cũng lo lắng không ít.
Loạn Ảnh, Dục Huyết cùng Tiêu Linh hiểu ý cười. Loạn Ảnh cùng Dục Huyết xông lên, đem thủ lãnh Vua Giòi Bọ vây lại hấp dẫn thù hận của nó, hai người liên tục phóng ra kỹ năng.
Tiêu Linh, Loạn Ảnh, Dục Huyết cùng tấn công, lượng máu của Vua Giòi Bọ nhanh chóng thấy đáy. ( đáy của cột máu – hết máu )
Thình thịch, Tiêu Linh liên tục xuất ra bạo kích, giá trị thương tổn cái sau cao hơn cái trước, cuối cùng còn đánh ra một cái sát thương lên tới 370, có dấu hiệu muốn đột phá 400, làm cho Loạn Ảnh cùng Dục Huyết xấu hổ không thôi, bọn họ hiện tại đang nghĩ không biết có nên luyện lại một cái đạo tặc tăng toàn bộ mẫn tiệp và đức lỗ y tăng toàn bộ lực lượng không đây. ( Trong game hay dùng là : full nhanh nhẹn, full sức mạnh )
Dưới đòn crit gấp ba lần damage của Tiêu Linh, Vua Giòi Bọ rốt cuộc ngã xuống đất.
Nhìn lại kinh nghiệm một chút, lại tăng thêm 30%, không nghĩ tới có thể thăng cấp nhanh như vậy, Tiêu Linh trong lòng vô cùng sướng.
Loạn Ảnh đem đồ mà Vua Giòi Bọ rớt ra cầm lên, là một kiện hộ thủ cùng một thanh chủy thủ.
Loạn Ảnh dùng quyển trục giám định bình thường giám định một phen, phát hiện không thể dùng được, chẳng lẽ là tử trang? Xuất ra tử trang quyển trục xem xét một chút, hai kiện trang bị trên tay liền phát ra đoàn ánh sáng màu tím, Loạn Ảnh vui mừng sợ hãi nói: “Ra thứ tốt rồi.”
Tiêu Linh nhìn một chút thuộc tính hai kiện trang bị.
[ Giáp Tay - Ma Da ]: làm bằng vải, phòng ngự 3 – 6, trí tuệ +9, nhanh nhẹn +2, giá trị ma pháp lớn nhất +10. Yêu cầu cấp bậc: 10 cấp.
[ Dao Găm - Răng