Tiêu Linh nhìn thoáng qua trang bị của ba người còn lại, trên hộ thủ, pháp trượng, pháp bào, vũ khí, khắp nơi đều là ma pháp trận phụ ma, Tiêu Linh cảm giác muốn ngất. Chỉ một thân trang bị của bồn người này hao tốn ít nhất là 3 vạn kim tệ.
3 vạn kim tệ, đối với bất cứ game thủ nào mà nói đều là một con số người người muốn mà không được, xem ra bốn người bọn họ là có đại bang hội cung dưỡng.
Trang bị như vậy có thể hoành hàng không cố kỵ tại bất cứ điểm luyện cấp nào!
Trang bị trên người bọn họ có thể là vật phẩm dùng chung của công hội, bình thường, công hội chuẩn bị một ít cực phẩm trang bị cấp thấp, cung cấp cho game thủ cấp thấp gia nhập bang hội để họ sử dụng, để họ nhanh tăng cấp bậc, làm nhiệm vụ công hội. Một ít công hội mạnh lại chuẩn bị nguyên bộ phụ ma trang bị sss cấp từ thấp đến cao cấp, cung cấp cho game thủ vào hội sử dụng, game thủ có thể sử dụng trang bị này phải trải qua tuyển chọn nghiêm khắc.
Tiêu Linh trầm mặc, hắn đang tìm con đường cho chính mình, muốn vượt qua nhiều game thủ như vậy rất khó khăn! Bọn họ đã có khởi đầu sớm hơn mình, có trang bị trợ giúp, có đoàn đội mạnh cố định, mà Tiêu Linh thì cái gì cũng không có, phải cần nhờ chính mình phấn đấu, hơn nữa lại không có một bằng hữu, không cách nào tìm được tin tức trò chơi liên quan, nhưng Tiêu Linh không cam lòng cúi đầu, không cam lòng hạ mình, hắn cho phép thất bại nhưng tuyệt đối không cho phép mình buông tha.
“Ngươi hảo, chúng ta có thể ngồi ở đây chứ?” một âm thành ôn nhu rõ ràng vang lên, Tiêu Linh ngẩng đầu nhìn, bốn game thủ vừa vào nọ đứng bên cạnh bàn Tiêu Linh, đặt câu hỏi chính là nữ đạo tặc kia.
Tiêu Linh nhìn qua khách sạn một lượt, chỗ khác đều đầy người cả rồi, chỉ có chỗ Tiêu Linh còn trống, Tiêu Linh gật đầu, 4 game thủ nọ tìm chỗ ngồi xuống, Tiêu Linh cẩn thận đánh giá một chút, nam ám mục kia là một hán tử 30 tuổi, hình dáng khỏe mạnh, bộ mặt cương nghị, khí chất chững chạc, băng pháp cùng hủy diệt thuật sĩ thì hơi trẻ một chút, bộ dáng cũng coi như tuấn lãng.
Chỉ là Tiêu Linh không có thói quen đứng chung với người lạ.
5 người ngồi chung một bàn, có người lạ bên người làm Tiêu Linh có điểm không được tự nhiên.
Tiêu Linh đang muốn đứng dậy, nữ đạo tặc mỉm cười nói: “Tiểu huynh đệ tên gì?” Nàng tươi cười rất lễ phép, cử chỉ cũng rất tao nhã làm cho người ta sinh hảo cảm.
“Tiêu Linh.” Tiêu Linh chỉ có thể bất đắc dĩ đáp.
“Ta gọi Lâm Phỉ, ngươi gọi ta Lâm tỉ là được rồi.” Lâm Phỉ nói, tiếp theo hướng Tiêu Linh giới thiệu, “Đây là lão công của ta, Thiên Cuồng, hai người này là Thiên Phi cùng Thiên Tâm là đội hữu của chúng ta.”
Lâm Phi rất nhiệt tâm mà giới thiệu làm cho Tiêu Linh có chút không biết làm sao.
Thiên Cuồng hướng Tiêu Linh gật đầu xác nhận, hắn lá một trung niên nam tử chững chạc, rất khó đem hắn cùng tên của hắn đặt chung với nhau.
Thiên Phi cùng Thiên Tâm kia đều hướng Tiêu Linh lễ phép cười cười.
Bọn họ rất thiện ý, hai người trẻ tuổi này cũng rất có tu dưỡng, ân tượng của Tiêu Linh đối với 4 người này coi như không tồi, ít nhất không có địch ý gì, chỉ là Tiêu Linh không có thói quen tiếp xúc với người xa lạ, lại càng không quen loại khách sáo ngoài mặt này.
“Tiểu huynh đệ tới nơi này để sát quái thăng cấp hay đến để làm nhiệm vụ?” Thiên Cuồng, Thiên Phi, Thiên Tâm nói không nhiều lắm, Tiêu Linh cũng không muốn nhiều lời, Lâm Phỉ thấy không khí có chút lạnh lẽo không nhịn được hỏi.
“Làm nhiệm vụ, thuận tiện sát quái thăng cấp.” Tiêu Linh vẫn chú ý nói chuyện có chừng mực, không nhiều lời, đối với bọn họ còn ôm tâm lý cảnh giác.
Lâm Phỉ