Lâm Phỉ đem những thứ rơi đầy trên mặt đất thu lên, ngoài mấy kim tệ, còn rơi ra một kiện lam trang áo giáp của dã man nhân chiến sĩ có thuộc tính khá tốt , ném vào sàn đấu giá hẳn có thể bán được một ít kim tệ.
Quanh quẩn qua một đoạn đường hầm hẹp dài, xa xa một tia bạch quang lóe lên, giống như vô số đom đóm bay múa đầy trời, ánh sáng chiết xạ đến đem cả sơn trư quáng động hoàn toàn biến đổi như mộng cảnh.
Tiêu Linh không khỏi có chút kinh ngạc: “Ánh sáng phía trước đó là gì? Chẳng lẽ nơi này còn có ánh nắng chiếu xạ vào."
“Phía trước là khu mỏ Bạch Lân Thạch.” Thiên Cuồng nhìn bản đồ một chút, giải thích.
Tiêu Linh bừng tỉnh nhớ ra, Bạch Lân Thạch là một loại tam giai khoáng thạch bình thường, Bạch Lân Thạch này tại nơi tối tăm có thể phát ra ánh huỳnh quang màu trắng, loại huỳnh quang này quá mức bình thường, chỉ là một ít màu trắng quang mang, dễ dàng làm người ta nhận lầm là ánh nắng, cho nên Tiêu Linh mới có thể nhất thời không nhận ra được. Bất quá lúc này Tiêu Linh cũng không có tâm tư đem thời gian lãng phí ở một chút bình thường khoáng thạch này, khoáng thạch này cũng không trị giá bao nhiêu tiền.
Bạch Lân Thạch giống như ngôi sao trong đêm đen, không ngừng lóe ra. Lâm Phỉ đã đi trước một bước điều tra, Tiêu Linh cùng 4 người Thiên Cuồng đứng tại chỗ chờ tin tức của Lâm Phỉ, nhìn vào bên trong, loáng thoáng hình như có tiếng đánh nhau truyền đến, trong không khí truyền đến một ít hơi thở của ma pháp nguyên tố tiêu tán.
Tiêu Linh cùng Thiên Cuồng nhìn nhau nghi hoặc không thôi, Lâm Phỉ sẽ không phải đã gặp chuyện rồi chứ? Chẳng lẽ có game thủ khác trong heo rừng quáng động, Lâm Phỉ vừa lúc đụng phải.
Thiên Cuồng trầm ngâm hồi lâu, có chút ngồi không yên, mặc dù Thiên Cuồng bình thường tùy tiện, hình như đối với Lâm Phỉ không thèm để ý, bất quá người sáng suốt đều biết, vợ chồng bọn họ tình cảm tốt lắm.
“Chúng ta đi xem một chút đi.” Trong giọng nói của Thiên Cuồng có chút nôn nóng, cùng bộ dáng chững chạc bình thường của hắn rất không giống nhau.
“Ân.” Tiêu Linh đáp, tựa hồ có thể cảm giác được tâm tình xúc động của Thiên Cuồng.
Một đạo thân ảnh màu lam nhạt hướng về đây chạy gấp, Thiên Cuồng chứng kiến thân ảnh kiểu kiện của Lâm Phỉ, thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt lúc nhìn về phía thân ảnh của Lâm Phỉ tràn ngập nhu tình. Khi một người nam nhân chính thức yêu một người phụ nữ, sẽ không suốt ngày đem tình yêu đọng bên mép, bình thường chính là loại biểu lộ lơ đãng như vậy.
Lâm Phỉ thở hổn hển một hơi, nhìn mọi người một chút, nghi hoặc hỏi thăm: “Các ngươi như thế nào cũng đứng lên rồi?”
“Chị dâu nếu không xuất hiện, đại ca sẽ chạy đi tìm chị dâu đấy.” Thiên Tâm vừa cười nói.
Thiên Cuồng trên mặt hơi lộ vẻ mất tự nhiên, lập tức hỏi: “Bên kia xảy ra chuyện gì?”
Lâm Phỉ trên mặt đầy ý cười, nhìn Thiên Cuồng một chút, làm cho Thiên Cuồng có chút xấu hổ rồi. Lâm Phỉ nói: “Có mấy game thủ của Tà ác liên minh ở bên kia train quái.”
Thiên Cuồng nhíu mày một chút: “Game thủ của Tà ác liên minh? Bọn họ như thế nào lại kéo tới nơi này?” Nơi này là bụng của Bố Kéo Tạp Đạt, rất ít có Tà ác liên minh game thủ có thể né tránh các người chơi khác phát hiện để đi đến nơi này.
Lâm Phỉ suy nghĩ một chút nói: “Bọn họ cầm trong tay địa đồ, xem bộ dáng bọn hắn hình như là đang tìm đồ vật gì đó.”
“Chị dâu, bọn họ tổng cộng có bao nhiêu người, khoảng bao nhiêu cấp rồi?” Thiên Phi đi lên hỏi.
“Tổng cộng sáu người, một người cao nhất 23 cấp, hai người 21 cấp, 2 người 20 cấp, một người 18 cấp. Về phần class của bọn họ, có 4 người là pháp hệ, 2 người là Vu sư, hẳn có một người là độc vu, một người là ám vu, một Vong linh vu sư, một nguyên tố pháp sư, 1 thú nhân chiến sĩ, một Vong linh đạo tặc. Ám vu đặt nhìn trộm chi nhãn trên mặt đất, ta không dám đến quá gần. Còn có, bên người Vong linh vu sư kia còn có một hoàng kim khô lâu.” Lâm Phỉ nói.
Xem bộ dáng bọn họ thực lực không kém, hoàng kim khô lâu là bản tiến hóa của khô lâu binh, thực lực so với khô lâu bình thường mạnh hơn không biết bao nhiêu lần, bất quá quá trình gọi về khá phức tạp, trước hết phải đánh chết một hoàng kim khô lâu, đoạt được đầu của nó, lấy đầu của nó làm môi giới mới có thể gọi về, không