Lão thuật sĩ từ trên giá sách lấy ra một cái bình, bên trong có một loại chất lỏng màu lam, sau đó tìm một khối vải chấm một ít chất lỏng này, tỉ mỉ mà lau chiếc nhẫn sắt này. Vết loang lổ trên nhẫn sắt chậm rãi tan ra thành nước, cuối cùng cũng phát tán ra đoàn ánh sáng lộng lẫy, trở lại màu đen yêu dị vốn có. Mặc dù còn chưa hoàn thành giám định, nhưng chỉ cần nhìn bề ngoài là đã biết cái giới chỉ này rất không đơn giản rồi.
Lão thuật sĩ cũng không ngẩng đầu lên nói: “Phí giám định 675 kim tệ.”
Tiêu Linh suýt chút nữa hộc máu, trời ạ, còn có thiên lý nữa không đây! 675 kim tệ cũng có thể mua được một kiện tử trang thuộc tính bèo rồi! Lam lục trang bình thường tầm mấy chục ngân tệ là có thể giám định rồi, một kiện tử trang cũng chỉ có mấy kim tệ, thuộc tính tốt hơn nữa cũng chỉ mấy chục kim tệ mà thôi.
Giám định cái giới chỉ này lại tốn mất tới 675 kim tệ!
Tiêu Linh chần chờ một chút, rốt cuộc có nên đáp ứng trả số tiền này hay không đây? Vạn nhất giám định xong, thuộc tính không tốt thì làm sao bây giờ? Nếu như thuộc tính tốt mà nói, dựa theo giá xem xét cái giới chỉ này theo tỉ lệ 100:1 mà tính toán, giá trị cái giới chỉ này cũng phải vượt 6 vạn kim tệ đi? Như vậy cho dù bán ra ngoài thị trường cũng ít có người mua được!
Tiêu Linh trầm ngâm hồi lâu, hay vẫn cứ là quyết định xem xét, nếu như mình không cần, cùng lắm thì tìm cơ hội bán giá thấp đi. Bán đi cái giới chỉ này cũng đủ tiền mua sắm một con Robot Quỷ Nhỏ ( quỷ máy nhỏ ), sau đó là có thể bước lên con đường thăng cấp rồi, Tiêu Linh không khỏi có chút kích động.
Trả 675 kim tệ cho lão thuật sĩ xong, lão bắt đầu quá trình xem xét.
Ánh mắt lão thuật sĩ chuyên chú, không ngừng dùng các loại thuốc quét lên chiếc nhẫn sắt, chiếc nhẫn sắt nọ chậm rãi phóng ra đoàn ánh sáng màu đen u ám, tựa như hai tròng mắt ác ma, làm cho người ta không khỏi hãm sâu vào trong đó.
Tiêu Linh thất kinh, cái giới chỉ này tản ra hơi thở ác ma thật đáng sợ. Thân là thuật sĩ, đãng lẽ là sẽ không e ngại hơi thở ác ma mới đúng, bởi vì thuật sĩ là người phụng dưỡng ác ma.
Nhẫn sắt thiêu đốt trong ngọn lửa màu đen, cả giới chỉ bị bao phủ trong đoàn lửa nóng cháy chói mắt.
Lão thuật sĩ cẩn thận quét dọn, thở dài một hơi, đem nhẫn sắt vứt cho Tiêu Linh.
Hệ thống: Bạn đạt được [ Nhẫn - Ác Ma Hi Lai Nhĩ ].
[ Nhẫn - Ác Ma Hi Lai Nhĩ ]: cấp Sử Thi, cùng ác ma kí kết khế ước, đồng thời có được thiên phú của Ác ma thuật sĩ, Hủy diệt thuật sĩ, Thống khổ thuật sĩ.
Hệ thống: Bạn có lựa chọn kí kí khế ước hay không?
Tiêu Linh trong lúc nhất thời có chút hồ đồ, cái giới chỉ này thuộc tính gì cũng chẳng có, những lời này rốt cuộc là có ý tứ gì? Tiêu Linh mang máng nhớ lại Hi Lai Nhĩ đúng là tên là của một trong những thuật sĩ đầu tiên cùng ác ma kí kết khế ước. Năm đó để đối kháng với quốc gia Ai Lạp Tây Á của nhân loại vây diệt, Hi Lai Nhĩ đã cùng ác ma kí kết khế ước và đạt được lực lượng cường đại, cuối cùng tại trận chiến bảo vệ Ngả Đinh Tư đạt được thắng lợi, cùng quốc gia nhân loại Ai Lạp Tây Á kí kết hiệp định ngưng chiến, Bố Lạp Tạp Đạt hướng Ai Lạp Tây Á thần phục, hàng năm tiến cống đổi lấy hòa bình, từ đó thuật sĩ cũng được quốc gia nhân loại tiếp nhận.
“Người trẻ tuổi, may mắn quá tốt đi, chính xác là một trang bị cấp Sử Thi, cùng nó kí kết khế ước ngươi có thể kiêm chức thuật ba hệ ác ma cùng Cơ giới luyện kim thuật sĩ rồi. Có thể học tập kỹ năng của tất cả các nghề đó, tất cả thuộc tính thiên phú gia tăng ngang bằng với thuật sĩ chính thức của ba hệ ác ma.” Lão đầu nói, đem cổ thư trên bàn ném lại lên