Tư thái Sở Nhược Du trở nên khiêm tốn lại.
Nhắc tới trung y cô có thể bễ nghễ kiêu ngạo nhưng nhắc tới học tập cô thật là không có tự tin.Hiện tại điểm tối đa đều là dựa vào cơ sở mạnh mẽ.
Có trời mới biết vì duy trì một người hình tượng sau lưng cô đã phải cố gắng bao nhiêu công sức khổ cực.
Nghĩ lại đều rất nhiều.
Nhưng những lời này chỉ có thể suy nghĩ ở trong lòng một chút cũng không thể nói ra ngoài miệng, Sở Nhược Du hồi phục nghiêm trang mà nói:“Nỗ lực thật nhiều.”Hứa Phỉ đồng ý gật đầu, sự nghiệp tinh thông là do cần cù, chứ bỏ phế với không chuyên tâm vô luận thiên phú có cao bao nhiêu, không nỗ lực hết thảy đều là hoa trong gương, trăng trong nước, hắn vui mừng nói:“Phải nhớ kỹ trời đãi kẻ cần cù.”Nói xong hắn mím môi, hơi mang ngại ngùng mà cảm tạ:“Cảm ơn em đứng về phía thầy lúc nãy ở trong văn phòng.”Thầy Vương hùng hổ doạ người ép tới hắn căn bản thở không nổi, hắn trừ bỏ thoái nhượng, vẫn là thoái nhượng.
Cho nên Sở Nhược Du xuất hiện có thể kiên định không thay đổi lựa chọn, sau khi hắn rõ ràng liền cảm thấy cảm giác này thật sự mỹ diệu quá mức.“Tuy rằng kinh nghiệm dạy học của thầy khả năng không có phong phú bằng thầy Vương nhưng em yên tâm, thầy nhất định sẽ làm được tốt nhất.”Sở Nhược Du nhìn mặt Hứa Phỉ bồng bột tinh thần phấn chấn bỗng nhiên nở nụ cười, cô tươi cười thản nhiên, cả người đều vài phần tươi đẹp thêm.“Tốt.”Hứa Phỉ nhìn Sở Nhược Du rực rỡ, lấp lánh có chút ngây người, đáy lòng hắn nhịn không được thổn thức cô gái này là con cưng của thượng đế.Thật lâu sau hắn thất thố mà gãi gãi đầu:“Sau khi thầy Vương từ bệnh viện trở về thầy mang theo em đi xin lỗi.”Sợ Sở Nhược Du không vui, hắn ôn nhu mà dạy dỗ:“Thầy Vương chưa bao giờ đối với em làm chuyện khác người, em vậy mà lại ba hoa chích choè là không đúng.
Bất quá em cũng không cần sợ, có thầy ở đây, thầy ấy sẽ không làm khó dễ được em.”Sở Nhược Du nghĩ nói cho Hứa Phỉ cô thật sự có ý tốt nhắc nhở thầy Vương nhưng cô phát hiện lời giải thích này căn bản không đáng tin.
Ai bảo hiện tại cô chỉ là một cái học sinh bình thường cao một.
(Lớp 10)Cô đau đầu xoa xoa giữa mày, có lệ mà nói: “Vậy chờ thầy ấy kiểm tra xong trở lại trường đi.”Lớp số 16.Phòng học ầm ĩ theo Hứa Phỉ bước vào