Sở Nhược Du không có ý nghĩ che giấu giúp Lâm Sương, cô trình bày đơn giản một chút tình cảnh của chính mình, cũng đưa ra yêu cầu:“Ba, ba có thể làm người giám hộ cho con không?”Thủ tục chuyển trường yêu cầu phụ huynh trình diện ký tên, cô chưa từng trông cậy vào Lâm Sương.Sắc mặt Sở Hoà Sinh thay đổi lại biến, hắn thống hận chính mình vô trách nhiệm, lại căm ghét Lâm Sương không biết xấu hổ, cuối cùng nghiến răng nghiến lợi nói:“Được.”*Vật phẩm thường dùng của Sở Nhược Du đều ở nhà họ Tống, Sở Hoà Sinh cảm thấy ghét bỏ dùng lại nên đơn giản thay cô mua sắm đầy đủ, sắp xếp vội vàng đến tận nửa đêm mới hoàn toàn thấy ổn thoả.Sở Nhược Du nằm ở trên giường nhỏ mềm mại của mình nhìn xuyên thấu qua cửa kính về phía ánh trăng mông lung, rốt cuộc có một cảm giác chân thật.
Ánh trăng sáng tỏ lại ôn nhu, đôi mắt cô có chút mỏi khi nhìn hồi lâu.“Ngươi có ở đây không?”Hệ thống đã yên lặng hồi lâu lập tức xuất hiện:“Đương nhiên có, vì ký chủ phục vụ 24/24.”Sở Nhược Du lạnh nhạt nói:“ m hư là có bệnh, âm tuyệt là chết, thân thể này đã không có thuốc chữa, mặc dù ta đem hết thủ đoạn ra cũng chỉ có thể sống sót nửa năm.”Ngụ ý: Mạng đều không còn thì làm sao hoàn thành nhiệm vụ?Hệ thống nghiêm trang:“Điểm này ký chủ không cần lo lắng, trong quá trình hoàn thành nhiệm vụ ký chủ được đến điểm công thành danh toại, đều có thể dùng đổi thọ mệnh.”Sở Nhược Du: “……”Cô nhịn không được trào phúng:“Vì đốc xúc ta hoàn thành nhiệm vụ mau chóng thật đúng là dùng bất cứ thủ đoạn nào a.”Đúng là thủ đoạn trẻ con xấu xa.
Cẩn thận sẽ có ngày lật xe.Hệ thống làm bộ nghe không hiểu, bảo trì im lặng.Sở Nhược Du đè xuống cảm xúc:“Người đã đáp ứng sẽ cung cấp một số viện trợ và khen thưởng, hiện