Một một không năm bốn sáu chín không hai không, đây là phương thức liên hệ của tôi, nếu tác giả đại nhân muốn kết hôn, đồng thời tin lời tôi nói thì xin mời liên hệ với tôi.
Nếu không tin thì không sao, dù sao duyên phận không phải thứ có thể cưỡng cầu.”Gõ xong bình luận, Giang Phong đóng bộ “Trùng Sinh Nuôi Con Nít, Tôi Thành Đại Gia” lại, tiếp tục mở bộ tiểu thuyết khác ra xem....Ngày hôm sau, sau khi Giang Phong đến của hàng 4S lấy xe, hắn không quay về nhà liền mà lái xe dạo quanh phố, chốc chốc lại dừng xe tìm kiếm xem có mỹ nữ nào có điểm xứng đôi với anh trai cao một tí không.Đương nhiên cũng thuận tiện tìm thay cho chị gái của mình.Số người sống ở tỉnh thành là hơn tám triệu người, Giang Phong không tin với con số lớn như vậy mà không tìm được người có điểm xứng đôi cao.Trời không phụ lòng người, Giang Phong tìm kiếm nửa ngày trời, cuối cùng tìm thấy một mỹ nữ có điểm xứng đôi với anh trai cực kỳ cao ở bên Thành Đô.Mỹ nữ này tên Trương Dung Doanh, năm nay hai mươi bốn tuổi, là con gái một, gia cảnh tốt đẹp, ba đời tổ tiên đều là bác sĩ, quê ở trấn Song Phụng, huyện Bách Lương, hiện tại cả nhà đều sống ở tỉnh thành.Chuyện khiến Giang Phong ngạc nhiên chính là điểm xứng đôi giữa cô gái Trương Dung Doanh và anh trai hắn đạt tới chín mươi sáu điểm.Lúc mới nhìn thấy điểm số này, Giang Phong còn nghi ngờ có phải bản thân hoa mắt không.Dù sao điểm xứng đôi giữa Lý Hưng Văn và Trương Thu Lan không quá tám mươi sáu cũng khiến hai nhà Lý Trương rất hài lòng rồi, còn điểm xứng đôi đạt chín mươi sáu điểm này thì sẽ thế nào đây?Giang Phong phấn khích gọi điện thoại cho anh trai, đầu kia vừa bắt máy, hắn liền vội nói: “Anh trai, em vừa tìm được một người rất thích hợp với anh, có thể nói là cả nước không ai hợp với anh hơn cô ấy.
Anh phải đối xử nghiêm túc, đừng làm hỏng chuyện đấy.”Giang Phi nói: “Tiểu Phong, không phải mày nói đi mua xe sao, sao lại tìm đối tượng cho anh rồi?”Giang Phong nói: “Em mua xe rồi, để em giới thiệu đối phương cho anh nhá.
Cô ấy tên Trương Dung Doanh, là con gái một, năm nay hai mươi bốn tuổi, tổ tiên ba đời làm bác sĩ, quê nhà ở trấn Song Phụng, huyện Bách Lương, hiện nay cả nhà đều sống ở tỉnh thành.”Giang Phi thẹn thùng nói: “Tiểu Phong, điều kiện gia đình người ta tốt như thế, sao có thể nhìn trúng anh mày chứ?”Giang Phong tự tin cười nói: “Anh trai yên tâm, nếu em đã dám giới thiệu cho anh thì chắc chắn không cần lo chuyện gia cảnh.
Việc anh cần làm chính là cố gắng theo đuổi người ta, mấy cái khác không cần nghĩ nhiều, cứ thuận tự nhiên là được.”Giang Phi