Chương 15: Một em bé!
Edit và beta: Shim
WordPress: Phong Nguyệt Các
Mộc Tử Quân bị lay bằng tỉnh thì thôi.
Mới sớm ngày ra A Mộc Mộc đã điên cuồng chọt anh, còn kêu to: "Mộc Tử! Anh đẻ!"
Mộc Tử Quân nhắm tịt hai mắt đá cho cậu một cước, "Thần kinh à? Anh đẻ thế quái nào được?"
A Mộc Mộc trừng mắt sững sờ, "Chả lẽ em đẻ?"
Mộc Tử Quân cáu kỉnh, "Quần què gì vậy?"
Đột nhiên cảm giác tay mình có gì ướt ướt, anh mở mắt ra nhìn: Trời ơi một – thằng – bé – đang – gối – tay – mình – chảy – cả – nước – miếng – ! – ! – !
"Đờ mờ A Mộc Mộc!" Mộc Tử Quân tỉnh ngay tắp lự, "Tối qua em làm gì anh đấy?"
A Mộc Mộc lắp bắp: "Em em em... không hề..."
Mộc Tử Quân nhìn chằm chằm vật thể lạ trên tay, "Tôi sinh con cho thằng cha nào đây?"
Lúc này thằng nhóc cũng tỉnh lại, ngồi dậy dụi dụi con mắt, khi thấy hai người phía sau nó bèn khóc toáng lên: "Oa moa moa, muốn moa moa cơ!"
A Mộc Mộc cuống quít ấn vào lòng Mộc Tử Quân, "Đừng khóc đừng khóc, ma ma đây ma ma đây!"
"Cái tên râu xanh này! Ma ma gì? Có mà ma tóc dài!"
Thằng nhóc càng hăng say hơn, "Oaaa... Muốn moa moa cơ!"
Mộc Tử Quân chỉ vào đứa bé đang không ngừng gào khóc, "Đm, con cái nhà ai đây???"
A Mộc Mộc ngẩn người, "Không phải của anh sao?!"
"Đậu em tưởng tượng gì đấy?!" Mộc Tử Quân đá cậu ta thêm cước nữa, "Nói đùa mà cũng tin."
A Mộc Mộc rầu rĩ, "Em nghĩ được cả tên rồi."
"..."
Hai người nhanh trí lấy điện thoại ra dụ cuối cùng cũng dỗ được nó ngừng khóc, sau đó lấy tốc độ tên lửa thay quần áo, quyết định ôm thằng bé này ra gặp Ngôn Kiêm, đi tìm mẹ cho nó.
Mộc Tử Quân bị quấn tròn một cục, hỏi thăm: "Bé con, em có nhớ số điện thoại của ma ma không?"
Thằng nhóc sụt sịt lắc đầu.
"Em với mẹ ngủ ở trong lều sao?"
Thấy nó gật đầu, anh tiếp tục tra hỏi: "Thế em có nhớ lều của em ở đâu không? Hình dáng thế nào?"
Nó suy nghĩ một chút đáp: "Màu đỏ."
Mộc Tử Quân phóng tầm mắt ra xa, một mảng to đùng đỏ chói cả mắt, đỏ hơn cả máu kinh!
Mộc Tử Quân vẫn kiên nhẫn, "Thế mẹ em tên gì? Trông như thế nào?"
"Moa moa nói không cho người lạ biết tên."
"..."
Thằng