Chương 7: Đi bar đi!
Edit và beta: Shim
WordPress: Phong Nguyệt Các
Mộc Tử Quân đề xuất cả ba đi tới một gay bar mới mở.
Ngôn Kiêm: "Đi cái quần ấy! Tôi là trai thẳng! Thẳng như cột điện!"
Mộc Tử Quân: "Cậu ở nhà hẹn hò cùng Thương lão sư mà."
Ngôn Kiêm: "Cút! Tôi không hề làm loại chuyện đó!"
Mộc Tử Quân: "Ầy, có liêm sỉ vậy sao?"
Ngôn Kiêm: "Anh đây yêu Đào Tử Hạ, ok?"
[桃子夏 – tui tra ra là tên một nữ tác giả ngôn tình, ngoài ra không có nghĩa nào
nữa. Chả hiểu sao nữa ,,(Ծ‸Ծ),, ]
A Mộc Mộc tỏ vẻ hoang mang, "Quán bar... Quán bar...
Mộc Tử Quân thấy thế, trong lòng bèn phát sinh lo lắng. Chẳng lẽ cậu ấy từng đến quán bar xong gặp mấy thứ kinh khủng SM/ rape/ gang bang dẫn đến bóng ma tâm lí sao?
Bèn vội vàng ôm lấy cậu, "Sao vậy sao vậy? Có anh đây đừng sợ!"
A Mộc Mộc bình tĩnh lại, lo lắng đáp: "Thầy giáo bảo trẻ ngoan không được đi mấy chỗ đó."
Mộc Tử Quân ngây người ra một giây rồi phụt cười nắc nẻ, "Anh bạn trẻ, anh mấy tuổi rồi?"
A Mộc Mộc ủ rũ, "Có thể không đi không?"
Mộc Tử Quân cố nén cười, dịu dàng xoa đầu cậu, "Anh đây sẽ dẫn cưng đi... Phải ĐI!"
Phong Nguyệt Các.
Cửa quán bar.
A Mộc Mộc thấp thỏm nắm lấy tay áo Mộc Tử Quân, vẻ mặt như chuẩn bị chạy nạn, "Yên tâm, em sẽ bảo vệ anh."
Mộc Tử Quân rất phối hợp gật đầu, "Được. Em nhất định phải giữ chặt tay anh... Không là anh sẽ chạy mất!"
A Mộc Mộc nghiêm túc gật đầu, nắm thật chặt người kia.
Mộc Tử Quân: Lừa nắm tay dễ vậy ta?
Quán mới khai trương, khách tới kín hết cả. Nhưng ông chủ vừa nhìn thấy Mộc Tử Quân liền mau chóng chạy tới tiếp đón.
Hai người trò chuyện một lát, ông chủ nhìn sang A Mộc Mộc hỏi: