•Tui sẽ đổi tên Khắc Dương thành Notd nha mọi người.
Đợi mãi mới đến ngày chủ nhật, Build lười biếng nằm ườn trên chiếc giường trong phòng, đến khi tận trưa mới chịu dậy.
Cậu mò tay với chiếc điện thoại bên cạnh gối, không thấy cuộc gọi nhỡ hay tin nhắn nào của Bible. Đã ba ngày hắn không ngó ngàng đến cậu. Trên lớp không có tiết, hắn cũng không gọi cậu lên văn phòng hay liên lạc gì. Bible thật sự giận rồi sao?
Do dự một hồi, cậu bấm gọi cho hắn.
“Tút... tút…”
Không có ai trả lời.
Build tự đánh vào đầu mình, trách bản thân làm việc dư thừa. Vốn dĩ hai người không có gì, sao cậu phải để ý thái quá đến thái độ của hắn.
Nhưng cũng mong Bible không trái tính trở trời mà giày vò cậu trên giảng đường.
Điện thoại cậu bỗng reo lên, cậu còn mừng vì tưởng tin nhắn của Bible. Lúc mở ra thấy tin nhắn của Notd, thấy hơi thất vọng.
Vì làm chung một chỗ, cậu ấy xin số điện thoại của cậu để tiện trao đổi thông tin.
“Build, hôm nay cậu có rảnh chứ? Tôi muốn rủ cậu và Apo đi chơi công viên.”
Build nghĩ đến lần đi chơi trước, khẽ rùng mình. Dù trường hợp không giống nhau, nhưng cậu thật sự sợ người khác rủ rê mình đi đâu đó.
“Build, sao thế?”
“À, Notd rủ chúng ta đi công viên chơi. Hay là tao từ chối nhé.”
“Sao phải từ chối chứ? Dù sao hôm nay cũng rảnh rỗi, chúng ta ra ngoài hóng mát một chút cũng tốt.”
Build ngạc nhiên, cậu cứ tưởng sau chuyện lần trước, Apo sẽ bài xích hơn cả cậu chứ.
“Apo, mày muốn đi thì tao cùng mày đi, không cần đi chung với Notd đâu.”
Apo nhìn ra được nỗi bất an của cậu, liền nói:
“Build, chẳng phải mày nói tao chuyện qua rồi thì quên nó đi sao? Hơn nữa ban ngày ban mặt, ở chốn đông người, họ làm gì được chứ? Và tao cảm thấy Notd không phải người xấu, nên mày đừng lo lắng quá.”
Nhìn Apo có hứng thú đi chơi như vậy, cậu không nỡ không đồng ý. Ra ngoài cũng tốt, để Apo có thể khuây khỏa mà quên đi “cơn ác mộng kinh hoàng” kia.
Hai cậu mặc đồ thể thao cho thoải mái, rồi đèo nhau trên chiếc xe của Apo, đi đến công viên giải trí.
“Build, tôi ở đây.”
Cùng đi với Notd có thêm ba chàng trai và hai cô gái. Họ toàn bộ là bạn học của Build, và cũng thường hay nói chuyện qua lại. Cậu thấy vậy nên rất yên tâm.
“Bình thường thấy Build ít nói nên bọn này mới không dám rủ đi chơi cùng. Thật không ngờ Notd có thể mời được, nể phục, nể phục.” Một cô gái lên tiếng trêu chọc.
Notd tuyên bố sẽ bao hết vé của mọi người, ai nấy đều tỏ ra hồ hởi, chơi hết mình.
Bao nhiêu trò vui để trải nghiệm cảm giác mạnh họ đều thử qua, từ tàu lượn siêu tốc, đu văng tự do, đến đi vào ngôi nhà ma ám, lặn dưới đại dương kỳ bí, họ đều chơi không sót trò nào.
Mọi người chơi một mạch đến chiều, buổi trưa cũng chỉ lót dạ bằng mấy ổ bánh mì ngọt.
“Mệt quá, không chơi nổi nữa.” Apo