Buổi chiều Build lấy lý do sang nhà bác gái, nói dối với Apo để đến chỗ Bible. Cậu ấy không mấy bận tâm, thậm chí bây giờ còn muốn tránh càng xa Build càng tốt.
Build đi học về thì đến thẳng siêu thị mua đồ. Cậu nhìn thấy hải sản tươi sống liền gọi cho Bible. Cậu muốn nấu lẩu cho bữa tối, nhưng lại không rõ khẩu vị của hắn.
“Ưm, vậy em mua đồ nấu lẩu nhé.”
“Cũng được.”
Nghe giọng điệu của Bible giống như không hào hứng lắm. Bởi vì hắn chẳng còn tâm trạng ăn uống nữa. Sau khi từ nghĩa trang về, Bible đã ngồi lì trong phòng đọc sách, đến tận giờ vẫn chưa bước ra.
Build sợ mua không đủ nguyên liệu nấu, nên hỏi rõ thêm:
“Vậy em nấu lẩu thập cẩm hải sản, chua cay nhé? Anh có bị dị ứng với thứ gì không?”
“Không. Nấu gì tùy em.” Hắn nói xong thì cúp ngang máy.
Đầu dây bên kia truyền đến một tiếng “tút”, rồi tắt ngấm. Build bị hắn làm cho cụt hứng, chán chường ném chiếc điện thoại vào trong túi xách.
“Đồ cục súc.”
Cố gắng sốc lại tinh thần, cậu tiếp tục hành trình đi mua sắm của mình. Ngoài thức ăn cho bữa tối, cậu còn mua thêm sữa dành riêng cho mèo.
“Phù! Xong rồi.”
Chờ đợi một hàng khách dài mới được tính tiền, Build cuối cùng cũng được ra khỏi siêu thị. Chỗ tiền lẻ trên tay, vừa hay đủ tiền cho cậu bắt xe buýt.
Build ở trước cổng biệt thự, nhấn tận mấy hồi chuông vẫn không có phản hồi. Cậu cứ nghĩ rằng Bible đã đi đâu, nên gọi điện thoại cho hắn.
Nhưng mà hắn ở trong nhà suốt từ nãy đến giờ mà!
“Tôi vừa mới tắm xong.”
Hắn giúp cậu xách đống đồ cồng kềnh vào trong nhà. Thật không hiểu cậu trai này nghĩ cái gì mà mua nhiều đến vậy, phải bằng khẩu phần ăn cho tận bốn, năm người!
Build lúi húi trong bếp nấu nướng, Bible giúp cậu nhặt rau nhúng lẩu. Chỉ là tay hắn cầm bó rau mà hồn thả phất phơ tận chốn nào, ngồi cả buổi mà không được mấy cọng.
“Bible, anh sao thế?”
“Không sao cả.”
Vẫn là Build nấu nướng xong rồi nhặt rau cùng hắn. Rửa hết rổ rau này, hai người có thể thưởng thức một bữa tối ngon lành.
“Anh ăn tôm đi, ngon lắm nha!”
Thấy Bible không ăn được nhiều liền bóc cho hắn một con tôm thật to.
“Em ăn đi, tôi không thích ăn tôm.”
“Hả? Anh không thích à?” Giọng cậu ỉu xịu.
Lúc ở siêu thị gọi điện cho hắn, không phải nói cái gì cũng ăn được sao? Người ta đã mất công bóc vỏ, còn chê tới chê lui. Build còn biết làm thế nào, ngoại trừ việc bỏ lại con tôm vào bát của mình.
Ngày thường Bible vốn nhạt nhẽo, hôm nay lại càng thêm ảm đạm. Có phải hắn đang nhớ đến anh Sajja không? Trong lúc tò mò, Build không kìm được lòng, muốn hỏi hắn về Sajja.
“Bible , lần trước ở văn phòng, em tình cờ nghe được anh cùng thầy May nhắc đến một người tên Sajja. Ừm, thật ra…” Cậu ngập ngừng một lúc, cảm thấy mình có phần vượt quá chừng mực, nhưng vẫn đánh liều nói tiếp:
“Ba người có quan hệ gì thế?” Cậu hạ thấp giọng.
“Muốn biết sao?” Hắn khẽ nhíu mày, có chút khó chịu về sự tò mò của cậu.
“Vâng.”
Không hiểu vì sao Build lại cảm thấy căng thẳng. Cậu nắm chặt lấy hai bàn tay, xếp gọn gàng ở trên đùi, linh cảm được mình sắp phải nghe một bí mật khủng khiếp nào đó.
“Sajja là người con trai tôi yêu. Chỉ thế thôi!”
10
Chỉ thế thôi sao? Ngắn gọn một câu nhưng lại có sức công phá cực kỳ lớn, tưởng chừng có thể đẩy Build xuống tận mấy tầng vực thẳm. Con người chắc chắn ai