Bible bế Build vào trong phòng ngủ, để cậu ngồi xuống chiếc giường lớn. Hắn định đi vào trong phòng tắm lấy khăn ấm lau mặt cho cậu, nhưng Build đâu chịu ngồi yên, cậu lả lướt đi theo Bible, rồi ôm chầm lấy cổ hắn.
“Bible , anh là đồ đáng ghét, đồ xấu xa, đồ khó yêu, khó chiều…”
Giọng cậu mềm nhũn như đứa trẻ lên ba, nũng na nũng nịu, rõ ràng là đang mắng hắn nhưng lại không mang chút uy lực nào. Cả cơ thể Build nóng rực đổ dồn về phía Bible, hung hăng cắn mạnh vào cổ hắn.
“Đau!” Hắn gầm lên.
Build say đến bỉ tí, nào còn phân biệt được đúng sai. Cậu cắn Bible còn chưa đủ, liền quay sang véo mạnh vào hai má của hắn, day qua day lại.
“Mềm quá đi!”
Cậu cười ha hả, như muốn trêu tức hắn. Bible từ bỏ ý định làm cho cậu tỉnh táo lại, mà đột ngột xoay người lại đằng sau, nhấc bổng Build về phía giường.
“Xem tối nay tôi xử em thế nào đây?”
Hắn vừa ập vào người Build, đã bị cậu né ra. Build nửa tình nửa mê, nhớ lại mục đích mình hôm nay mình cần gặp hắn, cậu lèm bèm hỏi:
“Bible , tiền viện phí em trả sao anh không lấy chứ? Anh làm vậy là có ý gì, mau nói đi?” Giọng mang chút hung dữ. .
“Sao? Tôi thừa tiền nên không muốn lấy. Cậu bé sỉ diện như em muốn trả lại, hửm?”
“Trả, phải trả! Ai cần tiền anh bố thí chứ.”
Build chu môi lên đáp lại. Cậu lim dim mắt, cả người lâng lâng theo cơn say mèm. Những lời nói của cậu thuộc về bản chất nguyên thủy nhất, xuất phát từ trong tâm thức. Chính xác một cách trả lời theo bản năng!
Bible đã không định nhắc lại chuyện này vào tối nay, sau khi thấy Build say xỉn thế mức này. Nhưng mà cậu đã nhớ ra, hắn đành thuận theo. Bible nheo mắt nhìn cậu, đầu hắn nảy ra một ý nghĩ gì đó, liền hạ giọng hỏi:
“Build Jakapan, em muốn trả chứ gì? Được, trả ngay lập tức đi.”
Hắn dí sát vào người cậu, lẳng lặng quan sát cử chỉ của khuôn mặt ửng hồng của cậu. Build nghe rõ lời hắn nói, vội giãy nảy lên:
“Anh đừng có ép người quá đáng! Em bây giờ đào đâu một khoản tiền lớn vậy trả cho anh chứ. Hừ hừ…” Cậu nói, kèm theo vài cái chép miệng vì cổ họng đắng ngắt.
Đúng như ý hắn! Bible nhoẻn miệng cười một cách bí ẩn. Hắn lân la đến bên vành tai cậu, rót vào đó một lời đường mật, dụ dỗ:
“Build , tôi có cách vẹn cả đôi đường, em muốn thử không? Nếu em đồng ý, tôi sẽ làm một bản giao kèo, em ký vào đó, chúng ta liền xóa hết nợ nần.”
Hắn vừa nói vừa mở tệp ghi âm trên điện thoại lên, để sẵn trên bàn. Build nghe câu được câu không, trọng tâm lại nghe đúng chỗ “xóa hết nợ nần”, bèn gật đầu cái rụp.
“Được được, Bible, anh tự mình nói đó nhé. Xóa hết nợ nần!”
Cậu gượng người ngồi thẳng dậy, miệng ngáp một hơi thật dài. Build cau mặt nhìn hắn, ra lệnh:
“Ký cái gì? Giấy bút đâu mau lấy ra đây đi!”
“Ký luôn sao? Hừm, sau này tôi không muốn nghe em nói mình bị lợi dụng lúc say xỉn, bị ép buộc đâu đấy.”
Build căn bản chẳng quan tâm gì nữa, cậu cứ đinh ninh mình sẽ phải ký gì đó để trả nợ. Cảm giác như sắp giải quyết được mọi chuyện, cậu không mảy may suy nghĩ nhiều.
“Em không có say nha. Anh mau lấy bản giao kèo gì đó ra đây. Chúng ta ký!”
Bible hí hửng ra mặt. Lời của Build nói có máy ghi âm làm chứng, hắn đâu có sợ sau này bị cậu lật lọng. Bible nhanh chân lôi tờ giấy từ trong tủ nhỏ cạnh giường, chuẩn bị sẵn bút mực cho cậu ký tên lên.
Build cầm cây bút còn run run, hai mắt cố